Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 2, 2018

5710. VỀ CÁI SỰ ĂN

Hình ảnh
VỀ CÁI SỰ ĂN Tản văn của Nguyễn Ngọc Dương   Có lẽ không có từ nào trong tiếng Việt lại có nghĩa phong phú như từ ĂN. Thực ra, ăn với nghĩa chung nhất chỉ là động tác nhai và nuốt. Nhưng từ ăn được ghép với nhiều từ khác để phản ánh những nét nghĩa khác nhau thì mất gần hết một mục nguyên âm “Ă” trong cuốn Từ điển tiếng Việt. Nào là ăn giỗ, ăn tết, ăn bám, ăn chặn, ăn báo cô, ăn bẩn, ăn của đút; nào là ăn chẹt, ăn chay, ăn độn, ăn đất, ăn cướp; nào là ăn hại, ăn kiêng, ăn dè..., nhiều lắm. Tuy nhiên trong bài này, người viết chỉ nói về cái sự ăn với nghĩa gốc của nó.

5709. Văn nghệ đầu năm: Ăn Tết thời sản

Hình ảnh
Văn nghệ đầu năm: Ăn Tết thời sản Posted on  Tháng Hai 19, 2018  by  chumonglong Ghi chép của Chu Mộng Long Kiệt tác của Francois Rabelais và tranh minh họa của Louis Icart French Viết về cái sự ăn mà không viết về cái sự ỉa là một thứ văn chương vô hậu. Bởi ăn và ỉa là một quan hệ biện chứng giữa đồng hóa và dị hóa. Cho nên, đại văn hào Pháp F. Rabelais đã phải cực tả  chủ nghĩa anh hùng Gargantua  bằng hình tượng những cục phân khổng lồ để chất vấn thứ văn hóa giáo điều Trung cổ, rằng người hùng ăn khổng lồ mà tại sao không được phép ỉa??? Ăn sung thì ỉa phải sung. Chất lượng ỉa đánh giá chất lượng ăn. Cũng như kinh tế học lấy sản phẩm đầu ra làm thước đo để nhập nguyên liệu đầu vào… Không biết ngày xưa ông bà ta ăn Tết thế nào. Có biết chăng chỉ là trong sách vở. Mà sách vở thì chỉ có đẹp đẽ, sung túc trở lên. Đến thơ Tú Xương cũng chỉ thấy sự sung túc, vì không thấy cụ Tú mỉa mai vào sự nghèo hèn.

5708. Lá phong đỏ năm thùy

Hình ảnh
LÁ PHONG ĐỎ NĂM THÙY Truyện ngắn của Sương Nguyệt Minh Chiếc lá phong đỏ năm thùy.  Miên bần thần bắt gặp lại cái sắc màu đỏ ối này ở đâu đó trong cuộc đời. Nhớ mãi không ra. Màu bông hoa chuối đỏ tươi sót lại sau trận B52? Một đám máu đỏ kịp ngấm vào cát trắng mùa hạ? Màu cờ đỏ rực ngày chiến tranh kết thúc? Chịu. Chẳng thể nhớ nổi màu lá phong đỏ chói chang ám dụ cái niềm vui hạnh phúc hay đổ vỡ mất mát nào khiến chị giày vò dai dẳng đến thế. Bất chợt từ phía sông Seine, một cơn gió ùa đến tốc tác thổi cắt ngang dòng ưu tư trĩu nặng của Miên. Cái sự liên tưởng sắc màu đỏ tươi ấy trôi đi rất nhanh, Miên không kịp dừng lại ngẫm nghĩ quá lâu ở một hình ảnh chiến tranh nào đó đã trải nghiệm. Có lẽ, Miên đi bên Hoàng bình yên, kí ức không dễ trỗi dậy trong buổi chiều Paris êm ả nhạt nắng. Lá phong đỏ tao tác rụng. Gió vun lá cồn lại. Tay xách giầy hêu hêu, Miên thả gót trần trên công viên Champ de Mars, đôi khi chị bước xục vào đống lá phong đỏ bị gió vun dồn lại. Hai bà

5707. THI SĨ THẢO DÂN

Hình ảnh
THI SĨ THẢO DÂN   Phiếm luận của Thái Sinh Ảnh chỉ mang tính chất minh họa Sắp đến Ngày Thơ Việt Nam (Rằm tháng Giêng), các nhà thơ lại thả những câu thơ lên giời (Giời là kẻ mù chữ). Trong số những nhà thơ ấy có bác Thảo Dân, dân cày dưới chân núi Hài. Bác Thảo Dân trở thành nhà thơ như thế nào là sự bí ẩn khiến lão Cò vô cùng ngạc nhiên. Lão đúng là kẻ dở người, Việt Nam là "CƯỜNG QUỐC THƠ" thì bác Thảo Dân trở thành thi sĩ thì có gì lạ? Lão Cò chưa kịp bưng bát cơm vừa xới ra, bỗng lão trợn tròn mắt khi trên ti vi giới thiệu những thi sĩ của Câu lạc bộ thơ Núi Hài. Lão dán mắt vào màn hình mà không thể tin nổi bác Thảo Dân trong bộ comple mới coóng giọng sang sảng đọc thơ. 

5706. KIẾP LUÂN HỒI

Hình ảnh
KIẾP LUÂN HỒI Truyện ngắn:  Mai An Nguyễn Anh Tuấn Gọi tên con gái đến lần thứ ba trong hương khói mịt mù, Thông như sụm người bên nấm mộ chưa xanh cỏ với nhiều vòng hoa trắng đã héo rụi. Tấm thân vạm vỡ rung lên trong những tiếng nấc quả không tương xứng chút nào với dáng vẻ võ biền, nếu như không bất chợt để lộ ra những múi mỡ đã tới thời kỳ chảy xệ ra trên cằm, dưới bụng khiến người ta phải thương hại... Hồi lâu như thế, khi tiếng chuông chùa thu không lơ lửng, Thông mới gượng đứng dậy, đi thất thểu vào làng.

5705. Táo mòn

Hình ảnh
Táo mòn Năm nay thực ra có một chút thay đổi về cách trình diễn nhưng về cơ bản thì nội dung và khung chương trình vẫn như cũ: kể ra các hậu quả yếu kém, những thứ thiệt hại, những bất cập và tồn tại trong mọi ngành, nghề và lĩnh vực. Và nó vẫn không có bất cứ giải pháp gì ngoài mấy lời khuyên bảo là từ giờ không như vậy nữa. Chấm hết. Ở đó, vị Ngọc Hoàng vẫn là vị “to nhất” trên thiên đình. Ở đó vẫn chỉ có vị trí độc tôn quyền lực. Và ở đó vẫn chỉ có những câu nói sáo rỗng, vô hồn và vô dạng đối với những trò lố của các Táo. Chẳng ai phải chịu trách nhiệm, từ người có nghĩa vụ và chức phận đối với việc quản lý, đến người đứng đầu thiên đình. Có vẻ như tất cả đều vô can và không có bất kể phương án hay chế tài nào được đưa ra giải quyết hoặc xử lý. Tất cả đâu lại đóng đó. Người dân vẫn gánh chịu mọi biến cố, hậu quả, nhưng thiên đình thì là một sân khấu tuồng, chèo, tố nhau qua lại, bẩm báo lố bịch, rồi nhân dân dưới hạ giới vẫn nhận tất thảy những “12 cái nút áo”, “chiếc cá

5704. Nhà thơ Trần Đăng Khoa: “Tết Tuất kể chuyện chó“

Hình ảnh
Nhà thơ Trần Đăng Khoa: “Tết Tuất kể chuyện chó“ Nhà thơ Trần Đăng Khoa PNTB: Hai câu chuyện về chó rất hay và có ý nghĩa thật sâu sắc. Câu chuyện thứ nhất: Chó đã cứu lão Khoa thoát chết Chuyện này xảy ra cũng lâu rồi. Tôi nhớ chính xác là ngày 1/10/1978. Hồi đó chúng tôi đang ở mặt trận Tây Nam. Tốp phóng viên chiến trường chúng tôi chỉ có hai người. Tôi và nhà văn nổi tiếng Xuân Đức. Chiến đấu chống quân Pol Pot quả là rất căng thẳng và mệt mỏi. Ta huấn luyện cho họ lối đánh du kích. Binh pháp ấy, Mỹ rất sợ. Giờ chúng lại dùng lối đánh ấy phản lại ta. Chúng xuất quỷ nhập thần, ẩn hiện như ma. Không thể nào lường được. Một mô đất, một bụi cây, một người nông dân hiền lành đang cày ruộng, thế mà rồi vụt cái, đã hoá ngay tên lính Pol Pot, chĩa thẳng súng vào ngực ta mà nhả đạn.

5703. Bác Tổng ơi ! Dân đang cần

Hình ảnh
Bác Tổng ơi ! Dân đang cần  Kính gửi Tổng Bí thư  Nguyễn Phú Trọng  Thơ  Nguyễn Khắc Việt PNTB: chỉ còn hơn 5 giờ đồng hồ nữa là thời khắc chuyển giao năm Gà sang năm Chó. Xin đăng bài thơ của Nguyễn Khắc Việt bày tỏ ước vọng của người dân đối với đồng chí TBT của Đảng, mong làm cho Đảng trong sạch, giữ được lòng tin của Nhân Dân. Nghe tin Bác nhóm lại lò Toàn dân mong lửa cháy to để mừng! Lâu nay củi chất thành rừng  Bao người đã đốt , lửa bùng lên ngay ! Thế rồi chả được mấy ngày Lửa tàn, than rụi, tro bay mịt mùng  Nhìn lò cháy dở bỏ không  Trong ngoài lạnh ngắt, đau lòng muôn dân  Từ ngày có bác "cầm cân" Đưa ra "Quyết sách" loại dần mọt sâu  Dân mừng, nhưng ... rỉ tai nhau: "Xưa nay ... càng diệt thì sâu càng nhiều ...! Bây giờ sâu đã hoá yêu  Để xem bác Tổng ra chiêu thế nào ? Sâu nằm trong Đảng leo cao Sâu ngành, sâu bộ, tỉnh nào cũng sâu " ...  "Đấu tranh" ...

5702. Tết với trẻ con không chỉ là tết

Hình ảnh
Tết với trẻ con không chỉ là tết Mươi năm trở lại đây, cứ tới gần Tết âm lịch, cụ thể cữ khoảng tháng một tháng chạp là lại dậy lên ý kiến của ai đó về việc nên bỏ Tết ta. Không chỉ người bình thường, mà cả những người có chút ít tiếng tăm, cả nhà khoa học, cả trí thức cũng phân tích khá thuận nhĩ rằng chả cần duy trì, giữ Tết Nguyên đán làm gì. Họ chỉ ra, nào là xu hướng thời đại, nào là phù hợp với những bước đi xã hội, rồi thì tiết kiệm, rồi nước Nhật cũng từng ăn Tết âm lịch như ta nhưng đã bỏ hẳn mà có chết ai đâu, v.v..

5701. HỒ XUÂN MÃN CÒN LÀM Ô UẾ ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM ĐẾN KHI NÀO?

Hình ảnh
HỒ XUÂN MÃN CÒN LÀM Ô UẾ  ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM ĐẾN KHI NÀO? -   Nguyễn Đăng Quang - Hồ Xuân Mãn khi tại chức: Y là một trong 3 Bí thư Tỉnh ủy được TBT Nông Đức Mạnh tuyên dương là "gương sáng điển hình" trong phong trào "Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh". (24/1/2010) Ảnh: Internet. (PNTB) : Bài viết mà đại tá Nguyễn Đăng Quang, nguyên cán bộ Bộ Ngoại giao và Bộ Công an phản ánh dưới đây thật "khó tin". Nếu đây là sự thật thì các cơ quan có trách nhiệm của Đảng cần làm rõ, không thể hy vọng để lâu cho nhạt, bởi các đồng chí CCB Thừa Thiên - Huế vẫn sôi sục đợi chờ công lý. (NĐQ):  Trong số các quan chức cao cấp của ĐCSVN (Bộ trưởng hoặc Ủy viên Trung ương trở lên) có lẽ chẳng có nhân vật nào đạt mức man trá, khả ố, gian dối và làm ô uế ĐCSVN như kẻ có cái cái tên là Hồ Xuân Mãn (HXM)! Bản chất lưu manh chính trị và đạo đức suy đồi của HXM không chỉ là nỗi xấu hổ chung cho cán bộ, đảng viên, nhất là các đồng chí CCB quê hươn

5700. Lời cuối cho câu chuyện quá buồn

Hình ảnh
Lời cuối cho câu chuyện quá buồn NGUYỄN QUANG LẬP · 10 THÁNG 2 2018 Hoàng Phủ Ngọc Tường Tôi đọc cho con gái chép một bài viết nhỏ này xin gửi tới bà con bạn bè thương mến, những ai yêu mến, quen biết và quan tâm đến tôi. Còn những kẻ luôn đem tôi ra làm mồi nhậu cho dã tâm của họ như ông Liên Thành và bè đảng của ông ta, tôi không muốn mất thời giờ đối đáp với họ. Dĩ nhiên bài viết này không dành cho họ. Năm nay tôi 81 tuổi, và tôi biết, còn chẳng mấy hồi nữa phải về trời. Những gì tôi đã viết, đã nói, đã làm rồi trời đất sẽ chứng nhận. Dầu có nói thêm bao nhiêu cũng không đủ. Tốt nhất là im lặng bằng tâm về cõi Phật. Duy nhất có một điều nếu không nói ra tôi sẽ không yên tâm nhắm mắt. Ấy là câu chuyện Mậu thân 1968. Vậy xin thưa:

5699. Thơ Xuân Mậu Tuất: XUÂN NGUYỆN CẦU

Hình ảnh
Thơ Xuân Mậu Tuất GS.  Nguyễn Đăng Hưng XUÂN NGUYỆN CẦU Xin cho tôi mùa Xuân Mùa Xuân của thuở nào Nay chỉ là chiêm bao Vọng về thời cổ tích Xin cho tôi mùa Xuân Có chồi biếc hoa vàng Con đường quê cát trắng Còn vết những bàn chân

5698 - 50 năm Kỷ niệm trận Mậu Thân

Hình ảnh
BBC - Trận Mậu Thân: 'Chúng tôi cố tránh tổn thất cho dân' Ông Nguyễn Hữu Vấn nói trước khi có tiếng súng nổ, ông chưa hề tham gia hay có liên hệ gì với những người cộng sản "Lúc đó, chúng tôi nghe có tin là họ phản kích, sẽ dùng cả chất độc và cả chất khiến mình ngủ, để họ vào chiếm lại thành phố, bắt sống," ông Nguyễn Hữu Vấn, người giữ chức Quận trưởng Quận 1 của chính quyền cách mạng trong chiến trận Mậu Thân ở Huế, nói. "Cho nên chúng tôi phải tổ chức có danh nghĩa của chính quyền, đưa trẻ em, người già, phụ nữ già ra khỏi thành phố. Phải ra để tránh tổn thất. Chỉ trong một đêm là ra hết." Ngày 30/1/1968, lực lượng Bắc Việt và Mặt trận Giải phóng bất ngờ đồng loạt tấn công trên toàn lãnh thổ miền Nam Việt Nam.

5697. Ngài Phạm Sỹ Liêm, tốt nhất hãy im lặng.

Hình ảnh
Ngài Phạm Sỹ Liêm, tốt nhất hãy im lặng Lưu Trọng Văn Mô hình Nghĩa trang Yên Trung dự trù kinh phí hơn 1.400 tỷ đồng dành cho các lãnh đạo cao cấp của Việt Nam. (Ảnh: VietnamFinance) Ngài hùng hồn lên tiếng bảo vệ cái nghĩa địa quan 1.400 tỷ trong khi tiến sĩ Nguyễn Sỹ Dũng nguyên phó chủ nhiệm Văn phòng QH cho rằng, việc xây nghĩa địa này lúc này là thiếu sáng suốt. Và đặc biệt nếu ngài, một tiến sĩ ngành xây dựng, nguyên thứ trưởng bộ Xây dựng, đương phó chủ tịch Hội Xây dựng có chút tri thức thì có chơi facebook, đọc thế giới mạng Dân, ngài hẳn biết Dân chửi thế nào cái việc đem 1.400 tỷ của Dân xây nghĩa địa cho quan, trong đó có ngài.

5696. Văn nghệ chủ nhật: Sự tích Gò Ỉa

Hình ảnh
VĂN NGHỆ CHỦ NHẬT: SỰ TÍCH GÒ ỈA Tạp văn của Chu Mộng Long    Khai quật lăng mộ Tần Thủy Hoàng Bạn nào không thích chuyện ỉa đái thì đừng đọc rồi phun nhổ mất vệ sinh! ................... Ba tôi kết thúc câu chuyện bằng triết lý: – Đấy, các bậc vương quyền xưa khôn ngoan thì chọn chỗ hẻo lánh, thậm chí bí mật mà làm nơi an nghỉ. Đến như Tần Thủy Hoàng độc ác, Tào Tháo gian xảo còn biết sợ thế gian trả thù, đem thân xác của mình giấu kín đến vô tăm tích. Chỉ có kẻ ngu dại tham lam như Trương Phúc Loan mới ngạo nghễ phơi trần thân xác cả họ nhà mình giữa thanh thiên bạch nhật cho thiên hạ ỉa… Quê tôi, ở phía đằng Tây làng, giáp chân núi có cái gò, tên là Gò Ỉa, rộng chừng 120 hecta. Nó tên là Gò Ỉa, vì cả làng trên xóm dưới đều đến đó ỉa. Tôi còn nhớ thời hợp tác hợp te, không khí ỉa ở Gò Ỉa vui lắm. Mỗi sáng sớm, khi ông mặt trời thức dậy là người dân làng trên xóm dưới kéo nhau lên Gò Ỉa để ỉa. Mọi người cứ tụt quần phơi đít ra gió mà ỉa, vừa ỉa vừa nói ch

5695. Số Chó

Hình ảnh
Số Chó Truyện ngắn: Trần Kỳ Trung (Trần Kỳ Trung) - Câu chuyện này tôi viết đã lâu, cách đây khoảng hơn hai mươi năm, nói về số phận con người trong xã hội này. Suy cho cùng, người nghèo, những thân phận lạc loài, thấp cổ bé hỏng vẫn là những người khốn khổ nhất. Truyện ngắn “SỐ CHÓ”có thể chỉ là tiếng kêu giữa sa mạc, như thế vẫn còn hơn không.  Là con người tự nhận có “Lương tâm”, chúng ta không thể phó mặc những số phận như thế! Vậy, tôi nghĩ chuyện nhà nước định xây nghĩa trang với số tiền 1.400 tỷ dành chỗ “nằm” cho mấy ông “to”, mà không nghĩ số phận con người, như trong truyện ngắn này, không hơn số phận con chó, thực đau lòng. Nhân sắp năm con chó, bạn văn Nguyễn Ngọc Dương (Lào Cai)  có nhắn với tôi, nên đăng lại truyện ngắn: “Số chó”. Một ý kiến hay, tôi đăng lại truyện ngắn này. Truyện ngắn “Số chó” đã đăng trên tạp chí “Văn nghệ thành phố Hồ Chí Minh”, báo “Nhà báo và thời đại”, tuyển tập truyện ngắn “Cô bé và cành mai” – NXB Văn học – 1997, tuyển t

5694. Rét - Thơ Vũ Đình Mai

Hình ảnh
Rét Thơ: Vũ Đình Mai Rét Lộc cây nẩy ra nửa chừng rồi chết Rét Những con chuột nằm im trong hang Rét Đàn gà con không rời cánh mẹ Rét Sương muối giăng đầy trời

5693. VỚI NGƯỜI HAY CẦM GIẤY ĐỌC

Hình ảnh
VỚI NGƯỜI HAY CẦM GIẤY ĐỌC (Phóng viên Vũ Thị Hân Hoan thực hiện)   - Phóng viên (PV): Sao tóc anh chải mượt thế? - Người hay cầm giấy đọc (NHCGĐ): Anh là lãnh đạo. - PV: Sao khi nói, mồm anh tròn thế? - NCGĐ: Cũng vì anh là lãnh đạo. - PV: Sao anh có bộ com lê oai thế? - NHCGĐ: Người lãnh đạo phải thế! - PV: Tại sao khi phát biểu anh hay cầm giấy đọc? - NCGĐ: Vì đây là tác phong người lãnh đạo. Ở nươc ta ai không cầm giấy đọc trước cử tọa, là không phải người lãnh đạo. - PV: Nhưng em nghĩ đã là Tiến sỹ mà lại cầm giấy đọc, chẳng lẽ trình độ của anh “ghê” như thế mà không thể nói “vo” một vấn đề mà người nghe đang quan tâm? - NHCGĐ: (cười) …