5913. Phát minh khoa học của "Tiến sĩ".


PHÁT MINH KHOA HỌC CỦA “TIẾN SỸ”
Truyện ngắn: Trần Kỳ Trung

Ông có bằng “Tiến sỹ”, làm Chủ tịch tỉnh... nhưng hình như thiên hạ không phục, bởi nhiều lẽ. Bằng “Tiến sỹ” của ông có nhiều nét “ngờ” lắm!!!

Thường muốn có bằng Tiến sỹ, thời gian “thọ giáo” ít nhất cũng phải bốn năm, đó chưa kể, ngoài chuyện phải tốt nghiệp phổ thông rồi học đại học, rồi phải qua Thạc sỹ mới đến “Tiến sỹ”. Đằng này, ngay bằng tốt nghiệp phổ thông của ông, người ta nghi ngờ rằng “...Chưa tốt nghiệp”. Vì truy trong danh sách học sinh tốt nghiệp phổ thông của trường ấy, năm ấy không có tên ông. Đến bằng “tốt nghiệp đại học” lại lòi tói ra ông học “Đại học tại chức” cùng năm ông học trường “chính trị cao cấp”. Người ta đặt câu hỏi: Ông vừa lãnh đạo, cùng một lúc học hai trường “Đại học” thời gian đâu? Ông gân cổ phản bác: 


- Tôi là người thông minh, làm việc rất khoa học, có thể cùng một thời gian, vừa làm việc, vừa hoàn thành hai bằng “đại học” !!!

 
Ông nói thế thì đến “bố thằng tây” cũng cãi không lại!

Nhưng đến bằng “Tiến sỹ” của ông, thiên hạ không im được nữa. Báo chí thậm chí nhiều nhà khoa học trẻ lên tiếng, yêu cầu ông có câu trả lời cụ thể:


- Là Tiến sỹ, nhất là Tiến sỹ về khoa học, phải có phát minh chứ! Phải có báo cáo khoa học chứ! Phát minh đó phải được áp dụng trong thực tiễn đem lại hiệu quả thiết thực chứ! Còn không được như thế, thì chỉ là “Tiến sỹ” dỏm, lòe thiên hạ, lấy “cớ” để chạy chức, chạy quyền...


Nghe vậy, quả thật làm ông điên cái đầu. Phát minh nào khi ngoại ngữ, một chữ bẻ đôi ông không biết, thì làm sao tra cứu tài liệu, nhất là tài liệu viết bằng tiếng nước ngoài??? Phát minh nào khi ông nhờ người ta viết hộ “luận án”, “bảo vệ luận án”, để đến bây giờ ngồi dự mấy buổi “bảo vệ luận án” hoàn thành thạc sỹ, tiến sỹ với tư cách là đại biểu nghe không hiểu, ông toàn ngồi ngáp ruồi, ngủ gật???


Nói chuyện với thằng con trai, đang học đại học, nó cũng góp ý:


- Muốn chứng minh bằng tiến sỹ khoa học của mình là thực, rõ ràng, bố rất cần có một phát minh khoa học công bố với báo chí, ti vi, đài... cho mọi người biết. Chỉ có như vậy uy tín của bố mới lên cao, nói người ta mới nghe. Theo con, bố nên đi sâu vào vấn đề làm thế nào có rau sạch? Đây là vấn đề dễ làm, cực kỳ thiết thực với xã hội, với từng bữa ăn trong mỗi gia đình...


Ông nhăn trán, nhìn con:


- Con nói thế ...nhưng bố không hiểu...


Thằng con lắc đầu:


- Một vấn đề đơn giản như thế mà bố cũng không hiểu. Con chịu bố với bằng “Tiến sỹ”!!! Chẳng là thế này – Nó giảng giải cho ông nghe – Hiện giờ tỷ lệ người mắc bệnh ung thư ở nước ta là gần như lớn nhất thế giới. Một trong những nguyên nhân, rau hàng ngày chúng ta ăn, do người dân dùng nước pha quá nhiều hóa chất để tưới cây, làm cho cây bị nhiễm nhiều chất độc. Thậm chí, muốn nhanh thu hoạch, ngừơi dân bón rau bằng chất kích thích ... nguy hại vô cùng. Đó là một trong những nguyên nhân dẫn đến bệnh ung thư lan tràn như hiện nay, làm chết rất nhiều người.


Nghe thằng con nói thế, mắt ông trợn ngược, nét mặt có vẻ hoảng:


- Thôi chết! Thế mẹ của con hàng ngày vẫn mua rau về ăn, không khéo vô tình đầu độc cả nhà...


Thằng con trả lời ngay:


- Bố yên tâm, riêng nhà ta, mẹ chỉ mua rau nhà bác Cả Mót thôi... Nhà bác ấy chuyên trồng rau cung cấp cho mấy chợ trong tỉnh. Có điều hay, như mẹ nói, bác trồng hai khu. Một khu rau bón bằng thuốc hóa học, kích thích cho rau mọc nhanh, nhanh bán. Khu này bác và gia đình không ăn... Còn một khu là rau thật sạch, không bón phân hóa học, không phun thuốc kích thích. Mẹ thường mua rau của bác Cả Mót ở khu này, chỉ có chuyện hơi đắt hơn khu kia, nhưng được cái an toàn... -Tự nhiên mắt nó sáng lên – Hay bố cho thư ký đến bác Cả Mót hỏi kinh nghiệm trồng rau sạch, nói anh ấy viết lại thành một “công trình khoa học” rồi “công trình” ấy đứng tên Bố. Bố tổ chức một buổi họp báo công bố “phát minh” này - Nó vỗ đùi, không đợi ông đồng ý, reo to – Một sáng kiến tuyệt vời, nâng cao uy tín, thể hiện bản lĩnh một nhà khoa học thực thụ. Bố làm ngay đi!


“Con hơn cha là nhà có phúc”. Nghe thằng con gợi ý như vậy, ông rất vui, tự hào.

 
Phải thế chứ! Ông công bố phát minh trồng được rau sạch, Cả Mót từng làm thành công thì trong tỉnh cũng làm được, trong tỉnh làm được thì cả nước làm được. Biết đâu phát minh này sẽ nhân rộng ra cả thế giới. Tất cả các nước trên thế giới áp dụng thì tên của ông sẽ được tạc vào lịch sử vì chính ông đã cứu nhân loại thoát khỏi nạn “chết vì rau bẩn”!


Đến cơ quan ông gọi ngay tay thư ký tổng hợp, tin cẩn, giỏi viết lách, giao nhiệm vụ khi đến khu vườn ông Cả Mót:


- Anh phải hỏi thật cặn kẽ, ghi chép hết sức sức cẩn thận, đặc biệt kinh nghiệm làm thế nào để rau sach phát triển tốt, thật chi tiết... Viết thành một bản báo cáo khoa học, rồi đưa cho tôi...


Tay thư ký gật đầu, định đi, ông kéo tay lại:


-Khoan đã! Tôi phải dặn thêm với anh một điều. Hết sức giữ bí mật, ngoài tôi và anh, tuyệt đối không cho ai biết việc này. Đây có thể nói, nếu công bố, đó là một phát minh khoa học lớn, thể hiện trí tuệ thông minh của tôi. Vì ngoài làm công tác lãnh đạo, tôi vẫn có thể nghiên cứu thành công một công trình khoa học vĩ đại cứu loài người...


... Ngày công bố phát minh “công trình khoa học” này, thêm phần chấn động, cũng tạo sự tò mò, thu hút người nghe, ông chỉ cho các phóng viên cũng như những người được mời đến dự một thông báo ngắn, chung chung: “Công bố một phát minh khoa học cứu cả loài người thoát nạn diệt chủng của Tiến sỹ, chủ tịch tỉnh...”.


Phải nói tin này thực sự gây chấn động trong dư luận, đến chỗ nào cũng nghe người ta bàn tán. Thậm chí có người còn nói: “Ông ấy có phát minh khoa học này thì khác nào chúa Giê Su. A men! Có cụt hai chân, tôi cũng lết đến dự...”.


Mọi ngừơi tề tựu đông đủ, các ống kính, máy quay đều chĩa về phía ông. Các phóng viên lăm lăm laptop để ở tư thế sẵn sàng ghi chép... Ông bước lên bục diễn giả, vuốt ngược mái tóc, sửa lại gọng kính, lấy tay là nhẹ qua tà áo cho thêm phẳng phiu. Ông nhìn mọi người, hắng giọng, nói một cách trịnh trọng:

- Thưa... Hôm nay tôi sẽ công bố một phát minh khoa học quan trọng mà tôi dày công nghiên cứu suốt mấy năm nay. Phát minh khoa học này được thực nghiệm ở một số cơ sở đạt kết quả cực tốt. Đây là thời điểm nên nhân rộng, làm đại trà sẽ giải quyết được một đáp số đúng, tuyệt vời mà suốt mấy năm chúng ta đang vắt óc đi tìm: Làm thế nào có rau sạch? Thêm nữa, với phát minh của tôi, nếu thực hiện đại trà, sẽ tận dụng được một nguồn vật liệu tưởng chừng như bỏ đi thành một vật liệu có ích, đã vậy, còn góp phần làm cho môi trường thêm trong sạch....


Ông dừng lại, quan sát một lần nữa những người ngồi phía dưới...


Mọi ngừời nhìn ông với ánh mắt háo hức, chờ đợi, không chớp...


Ông bình tĩnh nói:


- Phát minh khoa học tôi lấy tiêu đề: “Dùng phân bắc để bón rau” – Sợ mọi ngừời không hiểu ông giải thích thêm - Phân bắc chính là “cứt người” đấy! Đây là một phát minh rất quan trọng, lần đầu tiên tôi công bố...


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

5044. Màu đỏ Artek

5485. Vì sao nước Đức hùng mạnh? (Kỳ 1)

6272. Kịch tính vụ kit Việt Á ngày càng cao.