5881. Rộ loạn lăng ma
RỘ LOẠN LĂNG MA
Thơ: Nguyễn Quang Cương
rồi sẽ hoá nghĩa trang!?
Xác mỗi quan viên,
vầy vạn ngàn mét đất.
Sống Biệt phủ,
ngự đất vàng, địa ngọc.
Chết Lăng ma,
ngợp xóm mạc, đồng xanh...
ngự đất vàng, địa ngọc.
Chết Lăng ma,
ngợp xóm mạc, đồng xanh...
Đất nước này,
Bốn ngàn năm- đấu tranh!
Máu giữ đất,
dày vỉa tầng lịch sử...
Người giữ đất,
cốt xương vùi viễn xứ.
Vĩ nhân ư?
cũng nấm cỏ, mồ vôi.
Bốn ngàn năm- đấu tranh!
Máu giữ đất,
dày vỉa tầng lịch sử...
Người giữ đất,
cốt xương vùi viễn xứ.
Vĩ nhân ư?
cũng nấm cỏ, mồ vôi.
Lớp lớp tiền nhân,
trấn giữ đất, ngàn đời...
Dẫu công lao,
rạng trời- sáng tỏ...
Nào có ai,
Giành địa phần lăng mộ?
trấn giữ đất, ngàn đời...
Dẫu công lao,
rạng trời- sáng tỏ...
Nào có ai,
Giành địa phần lăng mộ?
Nay,
loạn điên!
Đất- quặn cơn- bức tử!
Chốn địa sinh...
đoạt chiếm, hoá Lăng ma!
loạn điên!
Đất- quặn cơn- bức tử!
Chốn địa sinh...
đoạt chiếm, hoá Lăng ma!
Thăm thẳm mai sau,
Dân tìm cõi Thiên hà!?
Dân tìm cõi Thiên hà!?
* Bài viết của Nguyễn
Quang Cương (4/10/2018).
(Fb.Nguyễn Quang Cương)
Nhận xét