5648. Ảo giác
Ảo giác
Thơ Vũ Đình Mai
Ta lặn lội tìm em
Gần hết cả cuộc đời
Góc biển chân trời
Em ở đâu, em ơi !
Ta đã tìm em
từ những miền quê gió đồng
run rẩy
đê mòn bến lở
xác xơ ngõ hẻm mưa lầy
mối bay
mối bay
Ta ra tận biển Đông
đến từng xóm chài bến nước
mắt lưới thời gian
muối nhuộm đầu ta tóc bạc
thuyền con vạt nửa mái chèo
Đâu phải biển sâu không đủ
dây neo
Ta lại tìm em nơi núi cao
rừng rậm
Vẫn chỉ thấy tiếng mình âm
vọng
Em ơi...
Em…ơi…
Ta trở về đây
Nơi thị thành đô hội
Sức trai đã gửi tháng ngày
Ôm chiếu chăn đơn gió cứa đêm
dài
Hết hy vọng tìm
Nơi muôn hồng nghìn tía
Hết hy vọng tìm em
Nơi đồng tiền-nhân nghĩa
Đua chen nhung gấm lụa là
Đâu nửa thân mình ta
Nửa cuộc đời ta
Giữa lúc con tim khép cửa
Cô đơn dệt kén tâm hồn
Ta bỗng nhận ra em
một cành hoa trắng
Như kẻ khát giữa sa mạc vắng
Bỗng thấy ốc đảo xanh rợp
bóng chà là
Như con thuyền bão đánh giữa
khơi xa
Bỗng thấy lung linh ánh đèn
phía trước
Phải hạnh phúc đang trở thành
hiện thực
Hay ước mơ hoài nên hóa chiêm
bao?
(Tác giả gửi PNTB)
Nhận xét