5641. GIẢM BIÊN CHẾ !
GIẢM BIÊN CHẾ !
Truyện ngắn
của Trần Kỳ Trung
Trước thực
trạng nhiều Sở, lắm phòng, dôi người, ít việc… Thường vụ tỉnh thực hiện ý kiến
của trên sẽ chỉ đạo xóa, sát nhập, giảm biên chế một số Sở…
Việc này rất “ KHẨN”, cần thực hiện ngay.
Ông Giám đốc Sở “ Giao dịch - Hợp tác – Xuất khẩu – Tinh dầu” vội tổ chức cuộc
họp khẩn với gần hai mươi ông trưởng phòng để phổ biến ý kiến chỉ đạo này.
Cuộc họp diễn ra trong không khí vô cùng căng thẳng.
Giảm phòng nào? Ai sẽ bị giảm?
-Các đồng chí phải coi việc này là bình thường. Hiện Sở của chúng ta có gần hai
mươi phòng, có phòng có một trưởng phòng , ba phó phòng mà chỉ có một nhân
viên. Làm việc thì chồng chéo… chỉ riêng tiền trà thuốc, tiền tiếp khách, tiền
sách báo, chưa nói đến lương, đã ngốn ngân sách khủng khiếp. Bây giờ để dễ giải
quyết, tôi đề nghị các đồng chí trưởng phòng tự đề xuất, xem nên bỏ phòng nào?
Giảm biên chế người của phòng nào…
Mới chỉ mới nghe ông giám đốc sở nói có vậy mà mặt ông trưởng phòng nào cũng
nổi hết gân xanh, gân vàng, tay vội thủ thế dấu dưới gầm bàn, mắt nhìn nhau
cảnh giác còn quá mấy anh bộ đội biên phòng núp trong bụi rình bọn buôn lậu ma
túy.
Không khí phòng họp dù có điều hòa, cấm hút thuốc lá mà vẫn ngột ngạt khó chịu.
Thấy không ai phát biểu ý kiến, ông Giám đốc Sở chỉ định:
-Đồng chí Trưởng phòng, phòng Kinh doanh phát biểu đi!
Trưởng phòng kinh doanh là một thanh niên, khuôn mặt trông không hiền từ, mắt
nhìn gian gian, liếc nhanh đến ông Trưởng phòng Kế hoạch và Lao động - Tiền
lương, nói nhanh:
-Theo ý kiến tôi, nên bỏ phòng Kế hoạch. Tôi làm kinh doanh, rất biết, thu mua
tinh dầu, lúc có, lúc không, lúc giá lên, lúc giá xuống theo quy luật cung cầu.
cần gì kế hoạch. Còn phòng Lao động - Tiền lương tồn tại, lại càng vô bổ. Vì
bây giờ tôi trả tiền theo định mức, làm nhiều hưởng nhiều, làm ít, hưởng ít. Ở
đó mà lương, lương chết đói…Các ông Trưởng phòng này, cùng nhân viên, mấy lần
tôi đi qua, thấy toàn đánh cờ tướng, chơi “gem”, ngồi nhổ râu, tán vặt…có làm
việc đâu!
Chỉ nghe đến thế, ông Trưởng phòng Kế hoạch đứng lên chỉ thẳng vào mặt ông
Trưởng phòng Kinh doanh:
-Anh đừng cậy bố anh là Giám đốc Sở Ngoại Vụ mà hỗn với chúng tôi. Nếu giảm hay
xóa phòng thì nên xóa cái phòng của anh. Kinh doanh gì mà mua một, nói mười,
toàn lỗ, làm thì láo, báo cáo thì hay. Bao nhiêu lô tinh dầu anh đi khai thác
chuẩn bị xuất khẩu bị người ta trả về vì chất lượng xấu. Nguyên nhân ai cũng
thấy, do trình độ của anh không biết giám định…
Tay thanh niên Trưởng phòng Kinh doanh cười khẩy:
-Đừng…đừng…tôi xin ông đừng nói điều đó ra đây! Trình độ của tôi, các ông coi
thường nhưng vẫn có bằng “ Tiến sỹ” của một trường Đại học danh tiếng nước
ngoài công nhận. Hơn hẳn bằng Đại học tại chức của các ông – Trưởng phòng Kinh
doanh nhếch môi, nói giọng khinh miệt – “ Học đại học” mà chỉ dự buổi khai mạc
và buổi bế mạc trao bằng, cũng “tốt nghiệp”!!! viết văn bản sai lỗi chính tả
chi chít, cũng gọi là “thạc sỹ”!!! trình độ các ông hơn, hay tôi hơn…
Nghe vậy ông Trưởng phòng Tổ chức đứng bật dậy, nói đốp vào mặt Trưởng phòng
Kinh doanh:
-Bằng “ Tiến sỹ” của anh là bằng giả, không được Việt Nam công nhận. Anh tưởng
bằng “tiến sỹ “đó là oai à! Có cần tôi vạch ra thêm không?
-Này, ông ăn nói cho cẩn thận, bằng “Tiến sỹ” do trường Đại học này cấp, ở Việt
Nam không phải chỉ riêng cho tôi. Tôi sẽ…
Ông giám đốc vội ngăn lại, không cho Trưởng phòng Kinh doanh nói tiếp. Vì nếu
nó nói ra, biết đâu cũng lộ bằng “Tiến sỹ” của ông!!!:
-Thôi, không bàn chuyện đó ở đây. Các đồng chí trưởng phòng nói lạc đề rồi. Mấy
phòng Kinh Doanh, Kế Hoạch, Lao Động - tiền lương…đều quan trọng, có yếu tố
quyết định tồn tại của Sở, không thể tinh giảm được. Nên nghĩ về các phòng
khác…
Quả thật ông cũng khó nghĩ. Mấy phòng đó, ông đều bố trí người nhà mình vào
những vị trí quan trọng để phòng khi ông về hưu có người kế cận thân tín.
Nghe ông Giám đốc nói vậy, không khí trong phòng có dịu một chút. Nhưng …y như
phút giao thời giữa cơn bão, không khí trong phòng có dễ thở được vài giây rồi
nóng “hừng hực” trở lại, khi các trưởng phòng không phải mấy phòng trên đứng
lên tố cáo, nói xấu nhau, đề cao vị trí phòng mình trong Sở.
Phòng họp ồn ào, tranh cãi nhau quyết liệt chỉ thiếu điều lao vào để ăn thua
đủ.
Ông giám đốc quá bức xúc, quát lớn:
-Im hết! – Sự tĩnh lặng trong phòng họp được vãn hồi sau tiếng quát của ông.
Ông giám đốc im lặng nhìn mọi người, rồi nói tiếp – Phòng nào cũng quan trọng
vậy sẽ tinh giảm ai! Lúc này rất cần sự “ hy sinh” của những người anh hùng,
dũng cảm. Điều này cứu tất cả chúng ta. Những phòng tình nguyện tinh giảm hay
xóa bỏ tôi sẽ đề nghị phòng Tổ Chức, Lao động – Tiền lương có chính sách đặc
biệt về phụ cấp, ngoài tiền hưu để bảo đảm cuộc sống…Tôi hứa, nhất định sẽ thực
hiện. Nào ! Trưởng phòng nào thấy làm được việc này, hãy đứng lên - Ông giám đốc
kêu gọi.
Không có ai đứng lên.
…Cũng vừa lúc đó, cánh cửa phòng họp bật mở. Tay thư ký tổng hợp vào rất đường
đột, nét mặt có phần hoảng hốt, chìa ngay một tờ giấy ra trước mặt Giám đốc sở,
nói gấp gáp:
-Báo cáo anh! Nguy rồi! Có ý kiến của Thường vụ qua công văn này…anh đọc cho
mọi người nghe đi!
Ông vội cầm tờ công văn đóng dấu “Khẩn” ấy đọc lướt qua.
Ông vội cầm tờ công văn đóng dấu “Khẩn” ấy đọc lướt qua.
Mặt ông tái dại.
Cả người run lẩy bẩy…
Công văn đó viết:
Cả người run lẩy bẩy…
Công văn đó viết:
“…căn cứ vào…xem xét thấy:
Sở “ Giao dịch – hợp tác – xuất khẩu – tinh dầu” hay gọi tắt là Sở “ Giao hợp
xuất tinh” một cái tên rất bẩn, duy nhất tỉnh ta có. Đã vậy, công việc của Sở
này lại trùng lắp với nhiều Sở khác gây lãng phí rất lớn về trụ sở, ngân sách.
Đặc biệt, cũng Sở này có quá nhiều phòng với chức năng chồng chéo gây nên sự
mất đoàn kết, tranh giành quyền lợi, có nhiều người sử dụng bằng giả, không
trung thực…
Vì vậy, Thường vụ tỉnh ủy quyết định xóa và giải thể toàn bộ Ban lãnh đạo sở “ Giao Hợp Xuất Tinh”…
Vì vậy, Thường vụ tỉnh ủy quyết định xóa và giải thể toàn bộ Ban lãnh đạo sở “ Giao Hợp Xuất Tinh”…
(Nguồn: Fb. Trần Kỳ Trung )
Nhận xét