5594.PHÁT BIỂU THẲNG THẮN CỦA ĐẠI BIỂU DƯƠNG TRUNG QUỐC TẠI NGHỊ TRƯỜNG 2/11/2017
VỤ ĐỒNG TÂM, MỘT CUỘC KHỦNG HOẢNG LÒNG TIN, CHỨ KHÔNG THUẦN TÚY MỘT VỤ ÁN HÌNH SỰ
(PHÁT BIỂU THẲNG THẮN CỦA ĐẠI BIỂU DƯƠNG TRUNG QUỐC TẠI NGHỊ TRƯỜNG 2/11/2017)
(PHÁT BIỂU THẲNG THẮN CỦA ĐẠI BIỂU DƯƠNG TRUNG QUỐC TẠI NGHỊ TRƯỜNG 2/11/2017)
(Bài gỡ băng)
Theo dõi các Phát biểu của các vị đại biểu QH trong hơn 2
ngày hôm nay chúng tôi thấy tập trung rất nhiều vảo những chỉ tiêu về kinh tế:
13 chỉ tiêu thành đạt của CP, đó là điều rất đáng khích lệ, đáng ghi nhận.
Nhưng giá như chúng ta có thêm một cái chỉ tiêu mà định lượng được, là chỉ tiêu
về LÒNG TIN thì chắc chắn nó sẽ làm cho cái sự phát triển về kinh tế nó bền vững.
Trên cơ sở đó, tôi muốn trở lại một sự kiện cách đây đúng một
kỳ họp. Đó là vụ việc xảy ra ở Đồng Tâm, từng nhìn nhận nó như là một cuộc khủng
hoảng về lòng tin, chứ không nên nhìn thuần túy là một vụ án hình sự. Tất cả những
gì diễn ra ở đó có một yếu tố mà tôi thấy QH, CP, các cơ quan có trách nhiệm phải
quan tâm. Đó là việc những đề đạt ý kiến, những khiếu nại của người dân, không
được quan tâm xem xét kịp thời thì nó tích tụ lại, trở thành cái hình tượng là
“tức nước vỡ bờ”. Tôi nói điều này là bởi vì, cho đến thời điểm này, khi TP Hà
Nội cũng như CP đã chỉ đạo rất sát sao trong việc giải quyết vụ việc Đồng Tâm.
Nhưng đã hai tháng rưỡi nay, người dân Đồng Tâm có kiến nghị liên quan đến kết
luận của Thanh tra HN mà vẫn chưa được một cơ quan nào trả lời, kể cả Thủ tường
CP. Liệu chúng ta có để lặp lại chuyện cũ hay không?
Ngay hồi cuối tháng 6 năm 2017, tại kỳ họp trước, tôi đã viết
một bức thư gửi cho 7 vị lãnh đạo cao nhất của Trung ương và của Hà Nội. Duy nhất
chỉ có Thủ tướng CP trả lời tôi. Tôi xin trân trọng cám ơn Thủ tướng. Trong bức
thư đó tôi có nêu vấn đề, câu hỏi của rất nhiều cử tri nhờ tôi đặt ra: Tại sao
một lực lượng tinh nhuệ nhất được đào tạo, huấn luyện, trang bị tốt nhất, lại bị
bắt và giữ (như cách nói, cách diễn đạt của các cơ quan có trách nhiệm). Câu trả
lời duy nhất, đó là vì họ vẫn giũ được phầm chất của Công an nhân dân, họ không
coi nhân dân là kẻ thù. Và họ chấp nhận một cái giải pháp như vậy. Tôi đã chứng
kiến những cái ngày mà người dân và những cái người bị giữ ấy chia tay nhau.
Tôi không biết đến bây giờ Thành phố Hà Nội đã thanh toán tiền cơm cho họ chưa?
Họ bỏ tiền túi ra nuôi giữ anh em, nói rằng con cháu ở nhà cũng không được chăm
nom như thế! Vậy mà chúng ta thấy xử lý như thế nào?
Chúng tôi tán thành việc thượng tôn pháp luật, phải xử lý đến
cùng. Chúng ta đã khởi tố những người dân ở Đồng Tâm mà vi phạm. Nhưng cho đến
nay những cán bộ công an đánh dân, bắt dân bất hợp pháp, hoàn toàn vẫn đứng
ngoài pháp luật. Điều đó gây bức xúc cho người dân. Và hơn thế nưa, gần đây các
cơ quan thực thi pháp luật lại kêu gọi những người liên quan đến việc bắt giữ ấy
ra đầu thú. Tôi nghĩ dùng chữ “đầu thú” là không ổn. Chúng ta mất đi cái ngôn
ngữ để đối thoại với dân rồi sao? Vì ai cũng có thể hình dung được rằng, để bắt
và giũ được cái lực lượng ấy, chắc chắn không phải là chỉ một vài người kích động,
không phải chỉ là một số ít, (mà) hằng trăm, thậm chí hàng nghìn người: Phụ nữ,
bà già, trẻ con…Chúng ta có thể coi đấy là việc phải đầu thú không? Tại sao
không xuống với dân, nghe dân, gạn lọc thông tin để ta có cái để xử lý. Và ngay
cái thượng tôn pháp luật, suy cho cùng không phải để bắt bớ, mà suy cho cùng là
(để) củng cố cái lòng tin. Tôi cho cái điều đó chúng ta phải rút bài học sâu sắc,
để Đồng Tâm không phải chỉ là một bài học tiêu cực mà chúng ta góp phần làm cho
nó không lặp lại như thế nữa.
Chúng tôi rất là mong các cơ quan có trách nhiệm trả lời cho
phía người dân, khi người ta chưa thông với kết quả thanh tra của thành phố Hà
Nội.
Cũng vậy hình như chúng ta luôn luôn nhìn mọi cái bằng những
con số định lượng về kinh tế. Kỳ họp trước chúng ta đã bàn về cái an toàn thực
phẩm. Chúng ta nói đến tất cả những cái tác hại của nó, từ mặt kinh tế, uy tín,
kể đến cả nói giống. Nhưng chúng tôi thấy cái thiệt hại nó còn lớn hơn rất nhiều.
Những người chép sử khi viết về thời thịnh trị, họ chỉ cần viết mấy câu ngắn ngủi
thôi: “Thuở đó, cửa không cần then, cổng không cần khóa”. Thế là đủ. Vậy, cái
hiện tượng mà nuôi lợn hai chuồng, trồng rau hai luống, sắn sàng mang cái độc hại,
cho đồng bào của mình, cho người của mình nó trở thành phổ biến. Điều đó cực kỳ
nguy hại.
Ba mươi năm trước chúng tôi cùng các bạn đồng nghiệp Nhật Bản
nghiên cứu về cuộc nạn đói năm bốn nhăm. Kết luận cuối cùng là, một nạn đói rất
khủng khiếp. Nhưng chính các bạn Nhật Bản nói rằng là ở đây, một nạn đói lớn
như thế mà không thể xảy ra cái hiện tượng mà ở nơi khác có, người ta không ăn
thịt lẫn nhau, người nghèo không tranh đoạt lẫn nhau, mà rất nhiều cái giá trị
đạo lý truyền thống của dân tộc nó phát huy, tình làng nghĩa xóm, dòng họ, xã hội
cưu mang nhau. Rõ ràng chúng ta thấy cái suy thoái đạo đức là nguy hiểm như thế
nào?! Kinh tế chúng ta có thể vực dậy được, đôi khi chỉ nửa nhiệm kỳ, nhưng mà
cái suy thoái đạo đức không dễ vực dậy. Tôi rất mong chúng ta quan tâm nhiều
hơn đến lĩnh vực này, để chúng ta nhìn nhận nó mà phát triển một cách bền vững.
Mấy hôm nay chúng ta thấy, câu chuyện của Khải Sinh, rồi câu
chuyện mà châu Âu đưa thẻ vàng đối với ngành cá của chúng ta. Những dấu hiệu ấy
là hết sức là nguy hại, mà chúng tôi nghĩ rằng Quốc hội nên quan tâm.
Cuối cùng chúng tôi muốn nói đến cuộc thảo luận về chúng ta
liên quan đến Cải cách hành chính. Dường như chưa ai nói đến cái việc mua quan bán chức. Có hay không, phải giải
đáp cho dân. Và kể cả cái thông tin liên quan đến cái bản án của một cựu đại biểu
QH, rằng QH có “chạy” không? Tôi nghĩ QH ta cũng phải làm rõ cho dân, để tăng
cường cái lòng tin đối với bộ máy nhà nước chúng ta.
Xim cám ơn Quốc Hội.
Nhận xét