5579. THĂNG CHỨC – Truyện ngắn

THĂNG CHỨC
Truyện ngắn: Trần Kỳ Trung

Việc ông Tám từng bị kỷ luật, cách chức, đưa ra khỏi ngành, chỉ hơn mười năm sau, lại ở chức vị to hơn, quyền sinh, quyền sát cả một vùng. Dư luận, nhất là giới báo chí, luật sư… rất thắc mắc, buộc ông phải tổ chức họp báo, giải thích việc này…
Buổi họp báo diễn ra trong không khí trang trọng, giới báo chí tập trung rất đông, ống kính, máy ảnh sẵn sàng, micro được điều chỉnh thật tốt cho tiếng nói vang, rõ ràng…Những hàng ghế thẳng tắp, gọn gàng để cho phóng viên dễ dàng tác nghiệp…
Đúng giờ, ông Tám bước ra, dáng đĩnh đạc, chủ động, ánh mắt nhìn thẳng như không sợ bất cứ sự phản ứng mạnh nào. 
Các phóng viên đều ở tư thế sẵn sàng…
Ông Tám đến gần micro, gõ vào đấy mấy tiếng : “…cộc…cộc…” rồi bắt đầu nói, từ tốn, rõ ràng:
- Tôi được biết, hiện nay dư luận rất thắc mắc, thậm chí phẫn nộ, vì sao một người như tôi, cách đây hơn mươi năm bị kỷ luật, đưa ra khỏi ngành, báo chí đều đăng, hiện nay lại ở chức vị này…Vậy hóa ra…chuyện kỷ luật của tôi cũng chỉ làm cho “phải phép”, lấy lệ, vô hiệu hóa kỷ cương phép nước… - Nói đến đây có vẻ ông xúc động mạnh, giọng trở nên nghẹn ngào - Tôi không muốn nhắc đến chuyện đó, đó là một chuyện quá đau lòng. Nhưng … một đời người, mọi người đang ngồi đây, ai dám chắc là mình không mắc sai lầm. Quan trọng nhất là nhận ra sai lầm, để sửa chữa. Tôi là người cầu tiến, gia đình có truyền thống cách mạng, lý lịch trong sạch…
Một phóng viên ngồi dưới giơ tay:
- Xin lỗi ông, cho tôi phát biểu!
Ông nhìn, cười độ lượng:
- Anh phát biểu đi!
Người phóng viên:
- Chúng tôi đến đây để nghe ông giải thích vì sao một người đã bị kỷ luật, đưa ra khỏi ngành, chỉ hơn mười năm sau, lại làm đúng ngành đó, ở chức vị cao hơn. Đây là “chuyện không bình thường” nếu không muốn nói, duy nhất, cho đến hiện tại ở tỉnh nhà…Ông nên giải thích rõ, để chúng tôi chủ động viết, cho dư luận hiểu đúng vấn đề…
- Đúng ! Đúng - Ông ủng hộ - Tôi sẽ lý giải, từng vấn đề một, để các anh , các chị hiểu… Khi nhận được án kỷ luật, tôi đau lòng lắm, luôn trăn trở ghê lắm, mất ngủ cả chục đêm. Tôi tự hứa, phải quyết tâm sửa chữa để trở thành một người tốt, một đảng viên tốt, khôi phục lai uy tín, giữ vững truyền thống cách mạng của gia đình. Muốn vậy, mình phải làm nhiều việc tốt cho nhân dân, cho đảng. Đầu tiên, các anh, chị biết không? Một lão thành cách mạng, một cán bộ lớn về hưu, bị đau nặng…Gia đình của vị lão thành cách mạng đó ở nhà liền kề, biết tôi có xe ô tô, liền nhờ chở vị lão thành cách mạng này đến bệnh viện, ngay trong đêm. Lúc đó gió to, mưa lớn, đường sá ngập nước…nhưng tôi không ngại, tìm mọi cách điều khiển ô tô chở vị lão thành cách mạng này đến bệnh viện, càng sớm càng tốt, phải cứu chữa kịp thời… Dù khiêm tốn, tôi cũng tự nhận, đây là một việc làm tốt, tri ân một thế hệ vĩ đại đi trước hy sinh cho dân tộc. Vị lão thành cách mạng đó được cứu sống, đề nghị mọi người hoan hô…
Ông vỗ tay trước, thế là bên dưới, mọi người vỗ tay theo… 
Rồi ông lại nói tiếp;
- Một em học sinh, gia đình cũng có truyền thống cách mạng, ông nội là liệt sỹ, thi đại học, chỉ thiếu có một điểm. Nhìn thế, không đành lòng, nếu cứ thế này, đất nước sẽ mất một nhân tài, một kỹ sư giỏi, tôi không ngại vất vả ,đi gõ cửa nhiều nơi, kể cả những nơi “quan trọng” nhất. Cuối cùng em đó vào được đại học. Sau một năm học đại học, em đi du học nước ngoài. Tôi vô cũng mãn nguyện, làm được một việc tốt cho xã hội.
Ông nhìn bao quát xuống bên dưới:
- Một việc đẹp như vậy, sao chúng ta không vỗ tay.
Ông lại vỗ tay trước, bên dưới mọi người vỗ tay theo…
Đợi tiếng vỗ tay dứt, ông nói tiếp:
- Cũng có một lần, có một dòng họ ngoài bắc rất lớn, có truyền thống cách mạng muốn đi tham quan căn cứ địa cách mạng ở vùng Nam Căn, Đồng Tháp Mười, đặc biệt muốn đến điểm cuối cùng đất nước là mũi Cà Mau trong vòng mười lăm ngày…Với nghĩa tình “ Uống nước nhớ nguồn”, chỉ một người mình cũng tri ân, huống hồ là cả một dòng họ, hơn một trăm người, tôi bỏ tiền túi ra lo trọn, không cho ai trong đoàn đó bỏ ra một xu. Cả dòng họ này cảm động vô cùng, sau chuyến tham quan thành công ngoài mong đợi, ai cũng ôm hôn tôi thắm thiết… Đó! Tôi chỉ nói sơ qua như vậy, để các anh, các chị phóng viên ngồi đây hiểu rằng, sau khi bị kỷ luật, tôi phải phấn đấu ghê gớm như thế nào, làm nhiều việc tốt như thế nào để được khôi phục và ở chức vụ này…Nào, còn ai thắc mắc gì nữa không?
Một phóng viên đứng lên hỏi:
- Thưa ông! Để dẫn chứng thật thuyết phục, ông có thể cho chúng tôi biết danh tính, địa chỉ cụ thể của từng người trong những sự việc ông nêu ra được không?
Ông Tám hơi lúng túng:
- Có nên thế không? Tôi nghĩ không cần thiết!
- Rất cần ông ạ! Vì ông không cho chúng tôi biết điều đó, dư luận sẽ cho rằng, ông nói láo.
Phân vân một lúc, ông Tám cũng đành phải cho các phóng viên biết danh tính, địa chỉ cụ thể của những người, những sự việc ông vừa kể.
Các phóng viên đi tìm hiểu, phát hiện:
“ Vị lão thành cách mạng, cán bộ lớn vừa về hưu” ông dùng xe ô tô riêng của mình chở đi bệnh viện cấp cứu là bố vợ của ông.
“ Em học sinh, gia đình có truyền thống cách mạng, thi đại học, chỉ thiếu có một điểm” Ông giúp vào được đại học, là con ông Giám đốc Sở, thủ trưởng trực tiếp của ông.
“ Một dòng họ ngoài bắc rất lớn, có truyền thống cách mạng muốn đi tham quan căn cứ địa cách mạng ở vùng Nam Căn, Đồng Tháp Mười, đặc biệt muốn đến điểm cuối cùng đất nước là mũi Cà Mau trong vòng mười lăm ngày” Ông bỏ tiền túi ra lo trọn bộ, là dòng họ của ông Bộ trưởng, quyền to nhất….
(Fb. Trần Kỳ Trung)

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

5044. Màu đỏ Artek

5485. Vì sao nước Đức hùng mạnh? (Kỳ 1)

6272. Kịch tính vụ kit Việt Á ngày càng cao.