5501. Tượng đài!
Tượng đài!
Trần Kỳ Trung
Dứt cơn
mưa lớn, ông chưa kịp nói với vợ con dọn phòng thì có tiếng chuông cổng kêu
liên tục.
Ra mở
cổng, tưởng ai, hóa ra thằng Giám đốc sở Văn hóa – Thể thao – Du lịch. Nó đến
có việc gì mà khuya khoắt, vừa qua cơn mưa lớn thế này?
Nó đến
báo cho ông một tin, nghe mà không thể tin được:
- Báo cáo
anh ! Anh em bảo vệ tượng đài cho em biết. Cơn mưa vừa rồi làm gãy đổ cái đầu
của tượng đài rồi.
Nghe
thằng này nói như thế, ông hoảng ra mặt:
- Gãy cái
đầu nào? Nhóm tượng ấy những năm cái đầu cơ mà.
- Anh em
nói ,gãy cái đầu tượng đài trẻ con!
- Anh ra
hiện trường chưa?
- Dạ,
chưa!
Ông và
thằng giám đốc sở Văn Hóa – Thể Thao – Du lịch ra hiên trường. Nhóm tượng đài :
“Mãi mãi khắc ghi mối thù này!”Kinh phí lên đến mấy trăm tỷ, ông duyệt kiêm chủ
đầu tư. Báo chí ca ngợi ầm ầm. Ông trực tiếp lên ti vi bố cáo với toàn thể đồng
bào: “Đây là nhóm tượng đài sẽ tồn tại hàng thế kỷ, nhắc lại với muôn đời sau rằng,
mối thù mà kẻ thù gieo rắc ở đất nước này, Phải khắc cốt ghi xương, ngàn đời
không quên. Những người sống,trong đó có tôi, mãi mãi biết ơn những người nằm
xuống, sống thật xứng đáng với máu mà họ đã đổ…”.
Thế mà…
Nhóm
tượng đài mới nghiệm thu có chữ ký của ông, ngày mai khánh thành, đông đảo quan
khách trung ương về dự, chỉ qua một cơn mưa lớn đã “rụng” mất một cái đầu. Ông
ra xem, nhóm tượng đài còn đẫm nước mưa, nhiều chỗ lở lói phơi ra lõi bên
trong, trông thật thê thảm, nhất là bức tượng thằng bé, rơi đầu cứ như vừa bị
ai vặt …
- Thằng
giám đốc Sở Văn hóa – Thể thao – Du lịch nhìn ông, mặt tái dại, nói lắp bắp:
- Nguy
quá anh ạ ! Ai lại tượng đài sẽ “tồn tại hàng thế kỷ” mà mới qua một cơn mưa mà
thế này. Ngày mai làm sao mà cắt băng khánh thành…
Ông trợn
mắt với nó:
- Cậu có
im đi không? Phải tìm cách khắc phục – Ông nói nhỏ – Chuyện này, tuyệt đối
không để cho ai biết. Tôi đã có cách…
- Cách
nào ạ!
- Cậu cho
người mua gấp mấy hộp sơn đỏ và gọi ngay cô thuyết minh bức tượng này đến đây
gặp tôi. Làm ngay đi…
…
Ngày
khánh thành nhóm tượng: “ Mãi mãi khắc ghi mối thù này!” dự định tổ chức vào
buổi sáng, nhưng ông Chủ tịch tỉnh có thiện tâm mời tất cả đại biểu đi du hý,
thăm viếng những cảnh đẹp trong tỉnh, quá ngọ mới về. Rồi nghỉ ngơi, ăn uống…
Gần chiều mọi người mới đến dự cắt băng khánh thành nhóm tượng.
Trời hơi
nhập nhoạng, cả nhóm tượng được phủ một tấm vải đỏ lớn, trông kỳ vĩ, huyền ảo.
Ông chủ tịch tỉnh mời một lãnh đạo cao nhất trong đoàn đại biểu cùng ông lên
kéo tấm vảo đỏ xuống để mọi người cùng được chiêm ngưỡng nhóm tượng.
Mọi người
cùng”ồ” lên khi thấy nhóm tượng loang lổ màu đỏ như máu phủ từ trên xuống dưới.
Đặc biệt, một bức tượng cậu bé bị chặt đầu,” cổ” phủ đặc một màu sơn đỏ như
“máu” vẫn không ngừng chảy. Lời cô thuyết minh:
- Kính
thưa các quan khách cùng các vị đại biểu! Nhóm tượng” Mãi mãi khác ghi mối thù
này!” chúng tôi sử dụng một chất liệu rất quý, hiếm để tạc. Còn sơn đỏ phủ từ
trên xuống dưới của bức tượng, đó là máu của đồng bào đã chảy ,chúng ta phải
ghi nhớ. Đặc biệt, khi kẻ thù đến đây, chúng chém đứt đầu một trẻ em. Một tội
ác vô cùng man rợ! Để ghi sâu mối thù, chúng tôi tạc bức bức tượng này, máu của
em ấy vẫn chảy cho đến tận bây giờ, như mọi người thấy trên bức tượng – Cô gái
thuyết minh nói như cháo chảy, chỉ vào bức tượng thằng bé bị cụt đầu .
- Một
phút mặc niệm những người đã chết bắt đầu – Ông chủ tịch tỉnh sụt sùi…
Mọi người
cùng cúi đầu, thành kính.
Trần Kỳ
Trung
(Blog Trần
Kỳ Trung)
Nhận xét