5198. Đất, và đất quốc phòng
Đất, và đất quốc
phòng
Nguyễn Thông
Từ vụ đất xã Đồng Tâm (huyện Mỹ Đức) thấy nảy ra những khía cạnh
khác:
Năm 1980, nhà nước thu hồi đất nông nghiệp của dân định làm sân bay, nhưng sân
bay không làm thì phải trả lại cho nông dân chứ, cứ đâu chỉ cần 1 cái quyết
định là mãi mãi bị tước đoạt.
Năm 1980, khi đó đất đai do HTX nông nghiệp trực tiếp quản lý (thực ra nó là
đất ruộng cá thể được dân góp vào hợp tác) nên khi nhà nước thu hồi, HTX cống
nộp cho nhà nước lớn, nông dân không được đền bù một xu nào. Nay sân bay thì
không làm, hợp tác không còn nữa, đúng ra phải trả lại đất cho dân.
Rất nhiều đất đai được gắn mác quốc phòng nhưng thực ra đó là thứ lợi ích mà
quân đội khư khư giành lấy, một dạng quy hoạch treo khủng, cứ xí phần đó đã,
sau này làm gì trên đất thì bảo rằng cho nhiệm vụ quốc phòng.
Chưa có nhà báo nào lưu ý rằng cái quy hoạch sân bay Miếu Môn không chỉ nằm
trên đất xã Đồng Tâm (huyện Mỹ Đức) mà còn nằm ở 3 xã nữa thuộc huyện Chương
Mỹ. Sao không tìm hiểu "đất quốc phòng" ở huyện Chương Mỹ nay ra sao
rồi.
Khi tỉnh Hà Tây còn tồn tại, đất đai không bị cuốn vào cơn lốc đô thị hóa.
Nhưng nó thành thứ mồi ngon bị xâu xé sau khi tỉnh nhập vào Hà Nội, mở rộng thủ
đô. Giá trị đất đai tăng vọt, bọn kinh doanh địa ốc thâu tóm, nông dân bị cướp
đất, mất đất canh tác, bị đền bù với giá rẻ mạt, dẫn đến nhiều xung đột. Những
kẻ ký án tử hình tỉnh Hà Tây phải chịu trách nhiệm chính trong bi kịch xã hội
này.
Quân đội nhìn chung là tốt, nhưng có những bộ phận không nhỏ trong quân đội
được hưởng quá nhiều bổng lộc, quyền lợi. Hầu hết nhà đất doanh trại, kho tàng,
biệt thự sĩ quan của quân đội Sài Gòn sau năm 1975 thành đất quốc phòng, sau đó
chuyển thành tài sản của tướng lĩnh, sĩ quan. Những khu đất ở đường 3 Tháng 2
quận 10, đất mênh mông trên đường Phan Văn Trị quận Gò Vấp, đường Hồ Văn Huê
hoặc Đào Duy Anh quận Phú Nhuận, đường Cộng Hòa quận Tân Bình... chẳng hạn, thử
hỏi có mấy người lính chen được vào. "Tiến về Sài Gòn, ta chiếm nhà mặt
tiền. Tiến về Sài Gòn, ta chiếm nhà thật to", người ta hát mỉa mai thế.
Thời nào cũng vậy, nước sông công lính, góp thây trăm họ nên công vài người,
khi chia bôi thì xẻng cuốc từ dưới lên, đường sữa từ trên xuống, nói chung chả
trong sáng đạo đức gì.
Nguyễn Thông
Nhận xét