4898. Mơ hồ - Thơ Nguyễn Tiến Dũng
MƠ
HỒ
Thơ Nguyễn Tiến Dũng
![]() |
Ảnh minh họa (ND/ PNTB) |
Ta ngồi ngắm mảnh trăng khuya,
Thuyền ai rẽ nước xuôi về bến ngang.
Trót tình nặng nỗi đa đoan,
Đau thương màu lá còn loang bóng trời
Nỗi niềm vời vợi xa xôi !
Sụt sùi trời đổ cơn mưa,
Ôn dòng kỉ niệm sớm trưa đong đầy.
Đời người bấm đốt ngón tay,
Chút hư danh hão, đắng cay cả đời.
Dấu xưa thăm thẳm xa vời,
Cớ sao mang gánh nợ đời long đong.
Lỡ rơi vào bối bòng bong
Nhặt mơ hồ thả vào vào trong mơ hồ.
Nguyễn Tiến Dũng
Nhận xét