4762. Nắng tương
Nắng tương
(Thơ & Hát Chèo)
Hoàng Anh Tuấn & Nguyễn Ngọc Dương
Tương bần. Ảnh minh họa Internet
Đó là tên bài thơ của Hoàng Anh Tuấn. Nói đến tương, nhất là tương Bần, đặc biệt là khi ăn với món đặc sản tái dê thì không thể thiếu món tương cổ truyền. Nhưng khi đọc đến cái title Nắng tương mình vẫn chưa hình dung ra. Phải tra vào mạng mới biết rõ: làm tương phải phơi nắng và mỗi chum tương người ta đội cho nó một cái nón mê.
Ai ngờ chính cái nón mê đội nắp chum tương khiến cho Hoàng Anh Tuấn nhớ đến người bà đôn hậu của mình và anh xuất thần bài thơ Nắng tương.
Nắng tương chỉ là cái cớ để nói về sự sự lam lũ, nhân hậu của người bà lúc sinh thời. Khi cháu lớn nhận ra được chân giá trị của bà thì bà đã ‘xanh cỏ’ rồi ! Bài thơ như một nỗi niềm ân hận để tưởng nhớ đến người bà của mình khi đứa cháu đã trưởng thành. Hoàng Anh Tuấn gửi bài thơ đến PNTB để chuyển thể sang Hát Chèo. Là một chiến sĩ công an trẻ, nhưng nhà thơ Hoàng Anh Tuấn rất mê giai điệu Chèo.
Nguyên tác:
NẮNG
TƯƠNG
Thơ Hoàng Anh Tuấn
Nón mê đội nắp
chum tương
Chuồn chuồn chấm
phải rải vương khắp đồng
Bà đi chợ để nhà
không
Nắng đem tương đổ
xuống dòng sông quê
Cạn trưa bà đã chợ
về
Gió đê thổi mất
nón mê đâu rồi
Bà tìm tiếc đứng
tiếc ngồi
Nắng tương chan
chảy trong đôi mắt chiều
Khi lòng cháu biết
thương yêu
Bà nằm dưới cỏ rét
nhiều sương đêm
Nhớ người tóc vấn
môi mềm
Nắng tương trải chiếu bên thềm hoa cau…
Nắng tương trải chiếu bên thềm hoa cau…
Nắng tương nhớ bà
(Theo điệu Đào
Liễu, phỏng thơ Trần Anh Tuấn)
Nói thơ:
Nón mê đội nắp
chum tương
Chuồn chuồn chấm
phải rải vương khắp đồng
Bà đi chợ để nhà
không
Nắng đem tương đổ
xuống dòng sông quê
1/
Bà đã chợ
về,/
Cạn trưa trời / nắng chang /
chang bà đã đi chợ về Gió / từ chân đê
Gió / bay mất nón Cái / nón của bà
Là / cái nón mê Bà tìm / quanh quẩn quanh / quẩn
chân / đê.
2/
Tiếc đứng tiếc
ngồi
/ Bà tôi mất / cái nón / mê, bà tiếc
đứng tiếc ngồi Nón / mê đội tương
Nắng / tương chan chảy
Trong / đôi mắt chiều Khi cháu
biết thương yêu Khi lòng
/ cháu biết, cháu / biết
thương / yêu.
3/
Cháu biết thương
bà / Giờ đây bà / đã đi / xa Cháu nhớ thương
bà Bà / đã đi xa
Bà / nằm dưới cỏ
Có / rét không bà Ở / dưới
sương đêm Thương bà / cháu nhớ nỗi / nhớ triền / miên.
4/
Tóc vấn moi
mềm
/ Nhớ người cháu / nhớ người
/ xưa tóc vấn moi mềm
Bên / thềm nắng tương Nắng / tương trải chiếu
Trải / chiếu bên thềm Rải / trắng hoa cau Bây giờ / Người đã người / đã đi / đâu
!...
Nhận xét