4384. Bob Kerrey gã xin được gửi lời chào!
Bob Kerrey gã xin được gửi lời chào!
Lưu Trọng Văn
Ông Bob Kerrey
|
PNTB: Ý kiến bình luận của con trai nhà thơ "Con nai vàng ngơ ngác" - Lưu Trọng Lư bao giờ cũng sắc sảo.
Hãy ở lại và dũng cảm chấp nhận cả những lời
xỉ vả của quá khứ Bob Kerrey!
Gã xin ngả mũ kính phục ngài khi vượt qua
chính mình để cho lương tâm và sự phục hồi của bản thiện lên tiếng .
Gã xin ngả mũ kính chào ngài khi công khai
cuộc chiến trong chính con người mình giữa quá khứ dằn vặt của máu và mùi thuốc
súng với hoa hồng của tương lai.
'Từ thần sấm đến xe trâu' Ảnh Văn Bảo |
Ở đất nước của gã không dễ gì có được sự dũng
cảm như ngài từ những người hôm qua là đồ tể hay từ cả những người hôm qua là
anh hùng.
Căm giận duy nhất của gã luôn chỉ giành
cho những bộ óc và tâm dạ quyền lực chó sói nào đã đẩy những con người
vốn bản thiện tử tế thành những kẻ bắn giết lẫn nhau, thậm chí trong nhà, anh
em ruột thịt thành hai chiến tuyến.
Cha gã từng đến một làng ngoại ô Hà Nội chứng
kiến những người dân và xóm làng bị huỷ diệt bởi B52, và ông cũng chứng kiến
người phi công của đất nước ngài bị chết thảm bên cánh đồng lúa khi máy bay bị
bắn rơi. Ông một nhà thơ chỉ thích viết những câu thơ về cảnh đẹp mùa thu với
“con nai vàng ngơ ngác đạp trên lá vàng khô” đã gửi cho vợ con người phi công
kia giọt nước mắt cùng câu thơ nhân tình với ý: Xin đắp cho người nấm mộ
để sau này vợ con người tới thăm.
Nhân dân chịu nhiều đau thương nhất như Nguyễn
Duy viết: “Nói cho cùng mọi cuộc chiến tranh- Bên nào thắng nhân dân đều bại”,
thì chính nhân dân VN đã là những người trước tiên chìa bàn tay với những người
từng bên kia chiến tuyến. Nhiều người mời cơm, gắp thức ăn cho những cựu binh
hôm nay đến quê hương của họ không mang theo súng. Chính những tình cảm của
người dân VN chứ không phải bất cứ ai khác đã xích gần lại hai đất nước, hai
dân tộc cựu thù. Vậy thì kẻ nào muốn xua đuổi ngài thưa ngài Bob Kerrey dứt
khoát không hề đại diện cho nhân dân VN này.
Ngài hãy đừng bận lòng.
Gã nói điều này nhân danh một gia đình có quá
nhiều mất mát, phân li trong chiến tranh từ cả hai phía. Nhân danh một người đã
trực tiếp chứng kiến ngôi trường của mình ở Quốc Oai bị trúng tên lửa Hoa Kì,
và trực tiếp thấy nhiều trẻ bị mảnh đạn phọt da thịt ở một làng xứ Đoài
Sơn Tây nơi có những câu thơ đẹp của Quang Dũng, một nhà thơ vì khát vọng
yêu mà cầm súng.
Vừng trán em vương trời quê hương
Mắt em dìu dịu buồn Tây Phương
Tôi thấy xứ Đoài mây trắng lắm
Em có bao giờ em nhớ thương
Nhân dân không “tạm gác lại quá khứ” với những
người làm nên quá khứ ấy từ cả hai phía đã dũng cảm đem tới lòng chân
thành và hành động yêu thương mà gác hẳn quá khứ , thậm chí nhân dân sẽ lên án
những kẻ nào ngu muội và độc ác chả làm được gì cho nhân dân chả quan tâm gì
tới lợi ích và tương lai của nhân dân nhưng lại toe toe lên giọng đạo đức với
cái gọi là lập trường nhai nhải về thù hận.
Bob Kerrey ngài có quyền tự hào đã làm được
rất nhiều cho chính nước Mỹ về giáo dục. Ngài có quyền tự hào về những gì ngài
cùng nhiều cựu binh khác đã hết mình cho hàn gắn chiến tranh ở VN và cho tình
hữu nghị giữa hai dân tộc cùng hướng tới tương lai. Ngài bằng hành động đã hết
mình vận động nước Mỹ đóng góp hơn 20 triệu đô la để xây dựng Trường đại học
Fulbright tạo điều kiện cho tuổi trẻ VN còn khó khăn kinh tế được tiếp cận, thụ
hưởng nền giáo dục tiên tiến hàng đầu thế giới.
Xin được gửi lời chào ngài!
***
Gã xin giới thiệu trả lời phỏng vấn báo chí VN
của ngài Bob Kerrey trước một số dư luận về quá khứ của ngài.
- Với một quá khứ như vậy, ông có nghĩ rằng
nếu mình nhận một vị trí ít quan trọng hơn, thay vì đảm nhận vai trò Chủ tịch
Hội đồng Tín thác thì đã không gây tranh cãi đến như vậy?
-Tôi không mong đợi nhưng cũng không ngạc
nhiên khi quyết định này gây tranh cãi. Chắc chắn có nhiều người có khả năng
hơn tôi để ngồi vào vị trí này. Và tôi sẽ vui mừng mà rút lui nếu tôi tin rằng
sự có mặt của tôi đặt sự phát triển của ngôi trường này vào tình thế khó khăn.
Nhưng lựa chọn một vị trí thấp hơn rất có thể vẫn gây nên những chỉ trích như
thường. Xây dựng hoà bình bao giờ cũng là điều vô cùng khó khăn bởi vì ký ức
thì không bao giờ rõ ràng như cảm xúc của chúng ta.
Điều này đã được mô tả rất rõ trong bài thơ
“Sự cứu rỗi của thành Troy ”
của nhà thơ người Ai -Len Seamus Heaney, người đã trải qua những nỗi niềm cay
đắng và bạo lực xuất phát từ những ký ức chiến tranh. Tôi xin trích một đoạn
trong bài thơ:
“Loài người chịu đựng
Tra tấn lẫn nhau.
Họ đau đớn, họ trở nên khắc khổ.
Thế giới không còn thơ và nhạc.
Không còn biết đúng sai.
Đau thương và cam chịu.
Lịch sử nói: hãy thôi hy vọng.
Phía bên này của nấm mộ,
Một hôm nào đó trong cuộc đời
Dòng thuỷ triều từ lâu ta mong đợi
Mang công lý đến nơi
Hy vọng và lịch sử cùng hát nốt nhạc vui…”
Chúng ta không thể thay đổi quá khứ. Điều duy
nhất chúng ta có thể thay đổi là tương lai cho dù điều đó làm ta đau đớn đến
đâu.
***
Gã xin nói lại cho rõ Bob Kerrey chỉ là chủ
tịch Hội đồng Tín thác tức là hội đồng gây quỹ cho đại học Fulbright VN chứ
không hề là chủ tịch HĐQT của trường cũng như tham gia giảng dạy tại
trường như một số người nhầm tưởng.
Lưu Trọng Văn
(FB Lưu Trọng Văn)
Nhận xét