4047. Chơi ô ăn quan - Thơ Hoàng Anh Tuấn

Chơi ô ăn quan
Hoàng Anh Tuấn 
'Đến lượt ông' - Ảnh Ngọc Dương - 2004

PNTB: "...Không cầu kỳ hay cách tân trong kỹ thuật, kết cấu, trình bày thơ, không làm mới ngôn ngữ thơ, nhưng Những chiều Tam giác mạch là một sự giao duyên rất duyên dáng, nhuần nhị ngôn ngữ miền xuôi - miền ngược. Những từ đặc trưng của dân tộc miền núi Tây Bắc diễn tả hương sắc miền rừng hòa với ngôn ngữ đồng quê Bắc bộ ngọt như một tổng phổ thống nhất trong giai điệu như một hòa âm khá hoàn chỉnh.

Những chiều tam giác mạch có thể xem như một tập thơ thành công của Hoàng Anh Tuấn. Kết thúc bài viết này tôi vẫn bâng khuâng tự hỏi, cái gì của rừng núi Lào cai đã hút hồn chàng trai Nam Định để chàng công an trẻ hóa thân trong tác phẩm của mình duyên đến vậy". (Trích lời bình của nhà văn Hoài Hương).

Mình 'nhặt' ngẫu nhiên một bài thơ có tựa đề: Chơi ô ăn quan trong tập thơ Hoàng Anh Tuấn Những chiều tam giác mạch, NXB Hội nhà văn, Giải B Giải thưởng Văn học thường niên của Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các hội văn học nghệ thuật Việt Nam năm 2015 để post lên đây như một minh chứng cho nhận định của Hoài Hương.

Hoàng Anh Tuấn - Chơi ô ăn quan

Mày ơi, đi nhặt sỏi nào
Búp măng chúm chím thả vào ô quan
Bao nhiêu lối dọc, đường ngang
Lính hèn áo đỏ, quan sang lọng hồng

Một ô vừa bốc bỏ không
Tao vơ rồi đấy, mày trông đây này
Cớ gì mày lại chơi hay
Có khi lúc rải tay mày ăn gian

Ván đầu thi đỗ lên quan
Ván sau ngã ngựa xuống hàng dân đen
Cơ hàn cơm hẩm ngọn đèn
Vinh hoa rượu thịt say men với người

Giật mình mẹ gọi khản lời
Mải vui quên bếp mù trời cám khê
Ba quan tíu tít chạy về
Trăng khuya nắm sỏi ngủ mê gió lùa

Quan thì bán rẻ cho vua
Để tôi mua chút quê mùa làm dân
Sỏi nằm rêu phủ góc sân
Ô quan mắt đợi bước chân thị thành…

H.A.T

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

5044. Màu đỏ Artek

5485. Vì sao nước Đức hùng mạnh? (Kỳ 1)

6272. Kịch tính vụ kit Việt Á ngày càng cao.