3967. Ảnh đẹp Kỳ Nhông

Ảnh đẹp Kỳ nhông
PNTB
 
Tên thật của anh là Bùi Quốc Kỳ, Nghệ danh Đức Kỳ, sinh năm 1977, cầm tinh con Rắn Vàng (Đinh Tỵ).

Nếu người ta nói, nghệ thuật nhiếp ảnh là ‘nghệ thuật chơi ánh sáng’ hay ‘vẽ bằng ánh sáng’, thì Đức Kỳ chơi ánh sáng khá ‘siêu’ và anh là một họa sĩ sử dụng ánh sáng vẽ được nhiều ‘bức tranh’ đẹp. Đức Kỳ là họa sĩ đích thực chứ không phải họa sĩ trong nháy nháy. Anh từng làm việc ở Báo Lào Cai với nhiệm vụ của một họa sĩ. Nhưng nay thì lao động nghệ thuật tự do, vừa làm nghệ thuật nhiếp ảnh, vừa lăn lộn trong cuộc sống mưu sinh.


Có nhiều người thắc mắc: Tại sao có được một công việc làm ổn định, thu nhập cũng không đến nỗi nào (vì ở cơ quan báo chí hàng đầu của tỉnh), một công việc nhiều người thèm khát…nhưng sao Đức Kỳ lại nằng nặc xin ra, để tự bước chông chênh trên đôi chân trần của mình!? Có lẽ họ không hiểu Đức Kỳ. Tôi thì tôi nghĩ, không ai dại gì mà bỏ cuộc nơi béo bở để lăn vào chỗ khó khăn hơn, họa chỉ có rồ. Nhưng tin rằng Kỳ không điên rồ, anh có lý do của riêng mình. Nhưng thực tình dù thân với Kỳ (kiểu ‘chú cháu’ và bạn nghề nghiệp), nhưng không bao giờ tôi hỏi anh về điều này. Đó là chuyện riêng tư…

Bởi phải tự lo cho cuộc sống của mình bằng nghề nhiếp ảnh nghệ thuật, Đức Kỳ đã ‘đi như ngựa vía’. Vừa mới thấy ở Lào Cai đã lại Hà Nội rồi Trung nguyên, Đà Lạt…; Vừa mới ở Ninh Bình mấy hôm trước, nay gọi điện đã bảo “cháu đang ở Cao nguyên đá Hà Giang’… Tất nhiên, tuổi còn trẻ, đang sung sức và việc đi lại trong điều kiện giao thông thuận lợi như hiện nay, Đức Kỳ như con chim suốt ngày sải cánh. Nhưng tôi vẫn thật sự khâm phục sự đam mê nghề nghiệp của anh. Riêng ngọn Fansipan, nóc nhà Đông Dương khi chưa có cáp treo là ước mơ của nhiều người, nhưng lực bất tòng tâm, thì Đức Kỳ đã leo lên đấy như đồng bào dân tộc ‘đi chợ vùng cao’. Có lần vừa tụt ở độ cao 3143m của Fansipan xuống, Đức Kỳ đã đến khoe ngay: “Chú xem mẻ ảnh này cháu vừa thực hiện ở đỉnh Fansipang. Phải chờ mất đúng một tuần lễ mới vớ được vài phút thiên nhiên hào phóng cho tác nghiệp...”. Một tuần lễ không tắm, không rửa mặt, có mấy chai nước lọc mang theo phải… uống dè! Cứ 4 giờ sáng đã chui ra khỏi lán trại tự dựng để chịu giá lạnh và gió lớn, hóng về phương đông chờ mặt trời lên. Buổi chiều chờ ánh sáng hoàng hôn quét vào những tảng mây đang bay trong gió cấp 8, cấp 9… Có lúc anh cầu Trời khấn Phật cho lấy 15 – 20 giây là có thể ‘làm nên mơ ước của mình’! Cuối cùng quả là Trời không phụ lòng người, anh đã thành công. Tôi nghĩ, ít nhất cho đến nay, những bức ảnh phong cảnh, mây trời trên đỉnh Fansipan ấy vẫn là ‘độc nhất vô nhị”. Và chắc rằng, anh đã đăng ký bản quyền.

Việc đi nhiều như hiện nay của Đức Kỳ trên khắp mọi miền đất nước, không chỉ còn là do động lực đam mê, mà do còn thêm một động lực nữa: Vì cuộc sống. Không đi thì không có tác phẩm, không có tác phẩm thì không có cái…bỏ vào nồi! Đơn giản thế thôi. Vì vậy, tôi nghĩ rằng bây giờ Nghệ thuật và cuộc Mưu sinh đối với Kỳ đang phối hợp ăn ý, bổ sung cho nhau. 
Cũng chỉ là ánh sáng
Như chốn thần tiên

Biết là 'đóng kịch' vẫn đẹp tự nhiên
Cái ảnh ngọn Fansipan này chưa phải ảnh độc
Đặc tả hàm răng đen độc đáo
của người đàn bà Lự

Rất giản dị mà đẹp, có hồn vía
Chỉ những giọt sương sớm
cũng thổi được hồn vào

Hát chầu văn trên sân khấu

Trăm sự nhờ ánh sáng mặt giời lúc chiều tà?
Ngôi nhà độc đáo của người Hà Nhì
Y Tý, Bát Xát, Lào Cai
Chỉ chậm vài giây là không có được ảnh này
Có lúc phải mờ ảo mới hấp dẫn
Lại có lúc rõ ràng từng hòn sỏi trên đường...
khiến cái gì ra cái đấy
Hình ảnh độc đáo, ít gặp
Nghệ thuật và chính trị.
Tây và Ta trên đỉnh Fansipan

Tuyết Sa Pa trong nắng
Dùng ống kính đặc chủng để 'bẻ cong' bối cảnh,
còn thiếu nữ thì vẫn cong tự nhiên

Sự 'ăn nhập' giữa cảnh và người
Nhìn là biết Sa Pa
Nếu không nhầm thì đây là Ngũ chỉ sơn?
Cỗ trong Lễ hội Khu già già (Hà Nhì, Y Tý)



'Quá khứ' thơ mộng của thiếu nữ Kinh.
Thiếu nữ Dao đỏ ngày nay.
Góc ống kính khiến cho nỗi vất vả của con người 'bay đi'
trong thiên nhiên lung linh dưới nắng mai?
Nghệ sĩ đưa người trần lên 'cõi tiên'
Mùa Hoa gạo
Nom như sân khấu,
chứ không phải đời thường?



Như lạc vào 'chốn đào nguyên'?
Kho cá 'chuyên nghiệp'
Có phải ở trên mây?
Sự kỳ diệu của Thiên nhiên
Y Tý trong tuyết



Sự phối màu làm tôn vinh vẻ đẹp
Nghệ thuật tạo hình trong
khoảnh khắc bình minh

Một nhành lá đỏ như một tứ thơ
'Ông Tạo' tài thật. Chỉ có 'ông'
mới nặn được cái đẹp này. "Người muốn chết, nhìn thấy...lại không muốn chết nữa! (Thơ Lò NgânSủn)


Đức Kỳ

Nguồn ảnh: Fb. Kỳ nhông
(Chú thích ảnh do PNTB)

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

5044. Màu đỏ Artek

5485. Vì sao nước Đức hùng mạnh? (Kỳ 1)

6272. Kịch tính vụ kit Việt Á ngày càng cao.