6680. Trẩy hội cùng em (Hát chèo)
Trẩy hội cùng em
(Hát chèo-Làn điệu Con nhện giăng mùng)
Soạn lời: Ngọc Dương phỏng thơ Đồng Thị Chúc
Trình bầy: Minh Phương & Đăng Kiên
Dàn nhạc Đoàn Nghệ thuật Dân tộc Nhà hát Đài TNVN)
PNTB: Để mô tả sự giăng mắc của tình cảm, tình yêu, trong hát chèo (kể cả Quan họ Bắc Ninh) đều có một làn điệu mang tên Con nhện giăng mùng. Quả là dân gian tài thật! Tình yêu khi không lý giải được thì người ta đổ vấy cho cái “mạng nhện”. Cái mạng nhện nom rõ mỏng manh, nhẹ như tơ hồng mà sao vướng vào thật khó gỡ!... Câu hát đầu tiên trong làn điệu chèo cổ là “Ai xui con nhện giăng mùng…”.
Nhà thơ Đồng Thị Chúc, Hội nhà văn Hà Nội có gửi cho mình một chùm thơ nói về những giăng mắc của trai gái khi đi hội, và bảo ông có viết ra ca khúc chèo được không? Đọc xong chùm thơ, mình nghĩ ngay đến làn điệu chèo Con nhện giăng mùng và thế là dựa vào ý thơ mình đặt lời mới, viết một mạch ba trổ hát. Viết xong một thời gian mới dám gửi cho Chương trình Hát chèo của Đài Tiếng nói Viêt Nam, được biên tập viên mai Văn Lạng để mắt, biên tập, cho thu thanh. Rất may lại được 2 giọng hát “vàng”: NSUT Minh Phương và Đăng Kiên thực hiện.
Trẩy hội cùng em
(Hát chèo-Làn điệu Con nhện giăng mùng)
Soạn lời: Ngọc Dương phỏng thơ Đồng Thị Chúc
Trình bầy: Minh Phương & Đăng Kiên
Dàn nhạc Đoàn Nghệ thuật Dân tộc Nhà hát Đài TNVN)
Lời bài hát:
Nói thơ : Đôi ta cùng hát “người ơi”
không còn lo nỗi lẻ loi một mình…
1. Hôm nay đi hội với người
Em đi với anh, em cùng trẩy hội cùng anh.
Em đi với anh ta cùng trẩy hội
(Mà) để được thành được thành đôi
Nên chăng đây cũng là duyên trời
Để ta cùng hát “Người ơi”
Nên chăng đây cũng là duyên trời
Không còn lo nỗi lẻ loi
2. Mải chơi mải trèo quán dốc hỡi người người ơi.
Mải chơi mải trèo quán dốc
(Mà) để lại quên (lại quên) lối về
Biết đâu lại vương lời thề
Nên đành thôi chỉ dám mơ
Em ơi, anh sợ vương lời thề
Nên đành thôi chỉ dám mơ
3. Anh ơi miếng trầu không ăn cầm lấy kẻo sầu lòng em
Anh ơi miếng trầu không ăn cầm lấy
(Mà) để cho em (cho em) vừa lòng
Em ơi tình ta thêm mặn nồng
Chia tay đến hẹn lại lên
Anh ơi tình ta thêm mặn nồng
Ra về bao nỗi nỗi nhớ mong.
NND/PNTB
Nhận xét