3653. Con ông cháu cha
Thư giãn chủ nhật : Con
ông cháu cha
Hà Văn Tiện
(Tác giả gửi Blog Hahien)
Mình đến nhà
ông bạn thuở áo ngắn hàn vi nhậu tưng bừng mừng hắn lên lão sáu mươi, cũng là
ngày hắn xỏ chân vào dép về vườn đuổi gà. Lúc ấy, hắn đã có thằng cháu nội lên
ba, ở nhà gọi là thằng Khoai, như thế là tam đại đồng đường, bố – con -
ông – cháu ở chung dưới một mái nhà, thời đại này như thế là hơi bị hiếm. Thằng
bố lúc bé gọi là Sắn, còn thằng ông là bạn mình ngày xưa các cụ đặt là Chuối,
cứ cây lá hoa quả mà gọi cho nó lành, nuôi nấng đỡ bị sài đẹn.
Lúc đợi rượu, mụ vợ ông bạn (sau đây gọi là mụ) bảo mình là thế giới người ta
tìm ra cái gien di truyền, nó hay lắm, chốc nữa tôi chỉ cho ông xem.
Hết chén thứ ba, có tiết mục chụp ảnh. Ba bố con ông cháu, cùng với mẹ thằng
Khoai là bốn chụm đầu làm một “bô” kỷ niệm. Cả bọn nhe răng ra. Mụ kéo áo mình
bảo ông nhìn thấy chưa, đúng như tôi nói. Thấy hàm trên của cả ba bố con ông
cháu đều lòi ra cái răng nanh bên phải, lúc thường thì thấy thường, lúc
cười thì già trẻ “thằng” nào trông cũng có vẻ lau láu gian gian khó tả.
Chiều Thứ Bẩy tuần sau mình đến nhờ mụ tư vấn mấy
chuyện về bệnh tiểu đường. Ông bạn mình vác vợt đi te nít, hai bố con thằng
Khoai về nhà ngoại, chỉ có mụ ở nhà. Sau khi cho lời khuyên về ăn uống thuốc
men tập tành, lan man sang chuyện nhà, mụ bảo thằng Sắn được tiếng là lành, từ
bé chưa bao giờ cãi bố một câu, thế mà hôm qua hai bố con cự nự nhau, nguyên do
cũng là tại thằng Khoai mà ra. Rồi mụ kể sự tình.
Sáng ra, mẹ thằng Khoai cho con ăn uống xong xuôi, giục xách túi quần áo đồ
dùng để chở đến lớp mẫu giáo. Thằng bé lùi vào góc bàn ôm chân ông nội đang
uống cà phê, nhất định không đi. Mẹ nó vội đi làm, bảo chồng anh đi sau, dỗ con
đưa nó đi học, em phải đến công ty sớm có việc.
Thằng bố dỗ dành mãi không được, hỏi tại sao đi học vui thế mà không muốn.
Thằng con lúc ấy mới phụng phịu nhăn nhó mà rằng con không thích đến lớp vì các
cô giáo cứ hay… sờ chim con. Thấy thế, thằng bố không biết ngẫm nghĩ thế
nào mới bảo ông ở nhà trông cháu, để con đi học thay nó.
Thằng ông suýt nữa thì sặc cà phê, ho vài cái rồi bảo thằng bố rằng anh còn có
công việc ở nhà trường dạy dỗ hướng dẫn bọn sinh viên, bỏ giờ sao được. Anh cứ
đi làm đi, thằng Khoai ở nhà với bà, tôi về hưu rồi có thì giờ, với lại già rồi
ăn sữa ăn cháo dễ nuốt, để tôi đi là đúng nhất. Thế là hai bố con cứ tranh
giành nhau đi học mẫu giáo, chẳng ai chịu ai, làm cho thằng Khoai mặt cứ đực ra
vì không hiểu tại sao!
Bây giờ mình mới hiểu ra, thằng con là củ Khoai, thằng bố là củ Sắn, còn thằng
ông đích thị là củ Chuối, chẳng phải là hoa lá cành gì cả.
Đúng là con nhà tông
không giống lông cũng giống cánh!
H.V.T
Nhận xét