4442. Vì sao các tướng Công an không ủng hộ việc bổ sung quyền im lặng?
Vì sao các tướng Công an không ủng hộ việc bổ sung quyền im lặng?
Những ngày vừa
qua, Quốc hội đã thảo luận dự án Bộ luật Tố tụng hình sự (sửa đổi), tuy nhiên
các ĐBQH là tướng công an đều không muốn quy định “quyền im lặng” được bổ sung
trong bộ luật này. Tại sao lại có hiện tượng như vậy?
Phương tiện hạn
chế bức cung
Tình trạng bức
cung, dùng nhục hình của các điều tra viên đã dẫn tới việc có rất nhiều bản án
oan sai, đã trở thành hiện tượng phổ biến trong lĩnh vực tư pháp của VN.
Quyền im lặng là
một phương tiện quan trọng để hạn chế bức cung, nhục hình - nguyên nhân dẫn đến
oan sai trong tố tụng hình sự.
Quyền im lặng là
quyền của nghi phạm, của người bị kháng cáo, trong một vụ án có quyền im lặng
cho tới khi được tiếp xúc với luật sư hỗ trợ về pháp lý cho mình.
Nói về ý nghĩa
của việc bổ sung quyền im lặng của bị can, bị cáo trong Bộ luật TTHS (sửa đổi),
từ Sài Gòn LS. Phan Trung Hoài thuộc Đoàn LSVN giải thích: “Quyền im
lặng này nó xuất phát từ một quyền cơ bản của con người, đó là quyền của người
bị tình nghi là tội phạm hay người là bị can, bị cáo phải nhận được sự trợ giúp
pháp lý ngay từ đầu. Chính vì thế cái quyền im lặng này sẽ cho phép thể hiện
trên thực tế họ có quyền chờ luật sư trước lúc cơ quan điều tra tiến hành thẩm
vấn đối với họ.”
Hiện nay, Quốc
hội VN đang thảo luận việc có nên bổ sung “quyền im lặng” của bị can, bị cáo
vào trong trong Bộ luật Tố tụng Hình sự (TTHS). Tuy nhiên đã có vấn đề khác
biệt lớn về quan điểm giữa các ĐBQH.
Theo báo Tuổi
trẻ, vừa qua Quốc hội thảo luận dự án Bộ luật Tố tụng hình sự (sửa đổi), các
ĐBQH là tướng công an đều không muốn quy định “quyền im lặng” trong bộ luật
này. Theo đó, quan điểm của ngành Công an là “Luật cần phải tạo điều kiện cho
cơ quan tư pháp làm việc, nếu không sẽ xảy ra tình trạng chúng ta bó tay trong
cuộc đấu tranh chống tội phạm”. Còn các ĐBQH khác thì cho rằng “quyền không
khai báo các nước đã làm hết, còn VN nếu không như thế là hạ thấp quyền của
người dân Việt Nam xuống”.
![]() |
5 bị cáo là công an, đã tham gia trong vụ bắt giữ, đánh đập nạn nhân Ngô Thanh Kiều đến tử vong tại phiên xử hôm 27/3/2014. |
Đây là vấn đề do
khác biệt về quan điểm, đánh giá về hiện tượng này, từ Hà nội LS. Trần Thu Nam cho
biết: “Từ trước đến nay, ở VN người ta chưa quen với cách thức làm luật
theo cái hướng bảo vệ quyền con người một cách tối đa, như các nước khác. Khi
cho rằng khi bản án chưa có hiệu lực thì con người họ vẫn có các quyền của họ.
Tuy nhiên ở VN, các bản án được xét xử không dựa trên cơ sở tranh luận, họ đã
quen cách thức cũ là người bị coi là phạm tội phải có trách nhiệm trả lời. Và
qua nhiều vụ án cho thấy, khi không trả lời theo yêu cầu của họ thì họ sẵn sàng
dùng vũ lực”.
Việc đưa “Quyền
im lặng” đối với các bị can, bị cáo bổ xung trong Bộ luật TTHS là điều HP đã
quy định và hết sức quan trọng, LS. Phan Trung Hoài ghi nhận: “Theo quy
định của pháp luật VN, thì bị can, bị cáo có quyền, nhưng không buộc chứng minh
là mình vô tội. Theo quy định của khoản 2 điều 72 của Bộ luật TTHS thì không
thể sử dụng lời khai nhận tội của bị can, bị cáo làm chứng cứ duy nhất để kết
tội, nếu như nó không thống nhất với các chứng cứ khác trong hồ sơ. Quyền đó là
quyền con người, đã được nhà nước VN ký kết khi ra nhập công ước của LHQ về các
quyền Dân sự và chính trị từ năm 1966”.
Quyền tham gia
tố tụng của LS sẽ bị vi phạm
Nếu không bổ sung “Quyền im lặng” đối với các bị can, bị cáo thì quyền tham gia tố tụng của
LS sẽ bị vi phạm. Nói về các vướng mắc và trở ngại, LS. Phan Trung Hoài cho
biết: “Những vấn đề vướng mắc cụ thể hiện nay là ở chỗ cơ hội
của người bào chữa – luật sư tiếp cận với người bị bắt giữ ngay từ đầu, nó có
một rào cản rất lớn, đó là trình tự cấp giấy phép chứng nhận người bào chữa.
Đến đây thì nó lại phát sinh tình trạng, khi tiếp xúc lấy ý kiến của người bị
bắt hay bị tạm giữ nhưng không có sự có mặt của luật sư cho nên chúng tôi
thường nhận được cái gọi là giấy hoặc quyết định từ chối có người bào chữa. Vì
họ cho rằng, bị can trong giai đoạn điều tra thì chưa cần thiết có luật sư”.
Khi được hỏi, lý
do tại sao ngành Công an lại kiên quyết bác bỏ việc bổ sung quyền im lặng của
các bị can, bị cáo trong Bộ luật TTHS (sửa đổi)?
Một khi luật
pháp công nhận quyền này thì việc phán xử một bản án phải được dựa trên các
chứng cứ, đó là một bước tiến để tránh khỏi vấn đề các bản án oan sai.
LS. Phan Trung
Hoài khẳng định: “Đây là vấn đề thuộc về nhận thức, nhưng rõ
ràng nếu hiểu sự tham gia của LS sẽ gây khó khăn cho giai đoạn điều tra tôi
nghĩ là không đúng. Nên hiểu, LS thực hiện chức năng xã hội của mình cũng góp
phần chống và phòng ngừa tội phạm, để giúp các cơ quan tố tụng xác định sự thật
khách quan và bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của con người. Hiểu như vậy để
thấy vai trò của LS là phản biện, để đảm bảo phán quyết của tòa án phải xuất
phát từ việc tranh tụng”.
Bằng một thái độ
thẳng thắn, LS. Trần Thu Nam giải thích: “Cái nguyên nhân là do
thói quen từ trước đến nay họ đã như thế rồi, cho nên bây giờ sửa đổi theo
chiều hướng có lợi cho bị can, bị cáo thì họ chưa sẵn sàng về vấn đề tâm lý, về
kỹ thuật làm án và khả năng chứng minh tội phạm. Do vì chưa quen nên họ lo sợ
quyền im lặng trong Bộ Luật tố tụng Hình sự mới sẽ làm khó khăn hơn trong công
việc chứng minh tội phạm, từ đó sẽ dẫn đến việc bỏ lọt tội phạm. Chính vì thế
họ đã phản đối rất mạnh về việc ấy”.
Nói về các suy
nghĩ của cá nhân, trước việc nhiều khả năng “Quyền im lặng” đối với các bị can,
bị cáo sẽ không được đưa vào trong Bộ luật TTHS (sửa đổi) LS. Trần Thu Nam nói: “Với
tư cách là một người Luật sư tôi cho rằng cần thiết phải đưa quyền im lặng của
bị can, bị cáo bổ sung trong Bộ Luật tố tụng Hình sự và họ có quyền im lặng cho
tới lúc có luật sư bảo vệ quyền lợi cho họ. Tuy nhiên có nhiều nguy cơ quyền im
lặng sẽ không được bổ sung trong Bộ Luật tố tụng Hình sự mới. Đó là một điều
đáng thất vọng và cũng đáng thất vọng vì có một số những người có chức vụ quyền
hạn lại có các phát biểu mang tính chất kém hiểu biết”.
Cũng theo báo
Tuổi trẻ, ĐBQH Trần Du Lịch, Phó trưởng Đoàn đại biểu Quốc hội TP.HCM bày
tỏ: “Đừng nghĩ rằng vì trình độ thế này chúng ta không nên cải cách.
Chúng ta không kém hơn các nước, vấn đề là có tôn trọng quyền của bị can, bị
cáo hay không”.
Một vấn để khác
cần xem xét đó là, khi ĐBQH là một viên tướng công an thì việc bảo vệ quyền lợi
cho người dân sẽ bị lệch lạc. Thay vì làm cho Hiến pháp công minh hơn, thì họ
lại bênh vực cho người trong ngành của mình, tìm mọi lý do để làm cho việc điều
tra xét hỏi thuận lợi. Bất kể sự thuận lợi đó có dẫn tới ép cung, nhục hình,
khi nghi can không có được quyền tối thiểu của một công dân là quyền im
lặng cho tới khi có luật sư bảo vệ cho họ.
Anh Vũ/(RFA)
Nhận xét