1670.Về đi thôi, ngài LÝ THÁI TỔ ôi!

Về đi thôi, ngài LÝ THÁI TỔ ôi!
Trịnh Kim Thuấn 

Từ độ mang gươm đi mở cõi
Trời Nam thương nhớ 
                    đất Thăng Long.  
 (Nhớ Bắc – Huỳnh Văn Nghệ).

Nếu nhắc đến Thăng Long thì nhớ ngay đến vua Lý Thái Tổ (và ngược lại)

VUA LÝ THÁI TỔ: Lý Thái Tổ (chữ Hán: 李太祖) (974  1028), húy là Lý Công Uẩn (李公蘊), là vị Hoàng Đế sáng lập nhà Lý trong lịch sử Việt Nam, trị vì từ năm 1009 đến khi qua đời năm 1028. Dưới triều nhà Tiền Lê, ông làm quan đến chức Điện tiền chỉ huy sứ (殿前指揮使), là một chức quan võ chỉ huy quân đội bảo vệ kinh đô Hoa Lư (華閭) bấy giờ. Ông được lực lượng của Đào Cam Mộc (陶甘沐) và sư Vạn Hạnh (萬行) tôn làm vua sau khi vua Lê Long Đĩnh qua đời. Dưới triều ông, triều đình trung ương được củng cố, các thế lực phiến quân bị đánh dẹp, kinh đô được dời từ Hoa Lư về thành Đại La (大羅) vào tháng 7 năm Thuận Thiên thứ hai (1010), và thành này được đổi tên thành Thăng Long (昇龍) (Theo Bách Khoa toàn thư – WIKIPEDIA).

Hiện nay, đức vua Lý Thái Tổ được dựng tượng uy nghiêm bên bờ hồ Hoàn Kiếm, để thần dân chiêm bái, cầu nguyện và tổ chức kỹ niệm các ngày lễ lớn của dân tộc Việt Nam (nói chung) và thủ đô Hà Nội (nói riêng). Năm 2010 thủ đô Hà Nội đã tổ chức lễ kỹ niệm 1.000 năm thiên đô từ Hoa Lư đến Hà Nội, thành lập thành Thăng Long theo lệnh của vua Lý Thái Tổ.
Lễ và Hội thật vô cùng hoành tráng, nhiều kỹ lục Guinesses mới được thành lập: Con đường gốm sứ dài nhất thế giới …. Tiêu tốn một lượng tiền rất lớn. Chỉ riêng mần ba bộ phim hoành tráng (lớn nhất trong lịch sử ngành điện ảnh Việt Nam): Lý Công Uẩn, Huyền Sử Thiên Đô và Thái sư Trần Thủ Độ, mất 216 tỷ đồng, đến nay biết chắc rằng các phim nầy không hiệu quả ….
Đó là chuyện qua rồi, nhắc sơ lại thôi. Số là từ đầu năm 2014 dương lịch đến nay, vua Lý Thái Tổ có hai lần chứng kiến chuyện không vui (nếu không nói là vô cùng phiền phức):
- Chuyện thứ nhất : Vào ngày 19/01/2014 số người dân yêu nước, tỏ lòng thành kính tri ân 74 chiến sĩ Hải quân hy sinh trong trận chiến bảo vệ quần đảo Hoàng Sa với quân xâm lược Trung Quốc vào ngày 19 /01/1974. Khi đoàn người mang vòng hoa, nhang, đèn đến bên chân của tượng đài vua Lý Thái Tổ, thì bị các ông an ninh đóng giả công nhân mang máy xẻ đá, gây tiếng ồn, tỏa bụi đá mù mịt, che khuất cả gương mặt của nhà vua, bụi đá bay cả vào tai, mắt , mũi, miệng của ngài, số bụi bám vào đến nay vẫn còn.

- Chuyện thứ nhì : Ngày chủ nhật, 16/02/2014, các nhà yêu nước và nhiều người dân đến tượng đài vua Lý Thái Tổ đặt tràng hoa, thắp hương kỷ niệm 35 năm, ngày Trung quốc xua trên 600.000 quân sang xâm lược, đánh phá 6 tỉnh biên giới phía Bắc, 17/02/1979, giết hại đồng bào và các chiến sĩ ta đã anh dũng chiến đấu hy sinh trong trận chiến phi nhân nầy. Khi đoàn người yêu nước đến thì nghe vang dội tiếng hát bài “Con Bướm Xinh” (Nhạc Trung quốc), cùng mấy chục cặp khiêu vũ trước tượng đài nhằm cản trở đoàn người yêu nước (Bài: 35 năm! Hãy nhảy múa ăn mừng của Trần Mạnh Hảo và bài: Những bước nhảy đầy ấn tượng trước tượng đài vua Lý.


Giáo sư Trần Hữu Dũng bình luận: Trấn áp, dù tàn bạo, bất nhân, cũng có nhiều cách.  Có cách thì phải công nhận là khôn ngoan, có học, có cách thì ngu xuẩn, vô học. Cách trấn áp này thuộc loại sau. (Bi hài hơn nữa là những người có"sáng kiến" này hẳn đang ngồi quanh bàn nhậu, dương dương tự đắc, vỗ đùi tự khen "diệu kế" của mình) - QUÊ CHOA.

Đoàn người phải chuyển đi dâng hương trước Tháp Bút ...

Các anh hùng, các nhân dân đã chiến đấu với quân thù, giữ bình yên cho chúng ta còn có được như ngày hôm nay, thì tại sao thắp cho họ một nén hương, viếng một tràng hoa cũng không được? Tại sao ? Mà lịch sử nước Việt Nam há không chạm trán với Trung quốc nhiều lần rồi hay sao ?

Thời Lý :       Nam quốc sơn hà nam đế cư
                     Tiệt nhiên định phận tại thiên thư.
                     Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
                     Nhữ đẵng hành khang thủ bại hư .   
                                          LÝ THƯỜNG KIỆT

Vất vả nhất là thời nhà  Trần, nước Nam phải chống với giặc Mông Cổ, đội quân xâm lược mạnh nhất thời bấy giờ ( từ Á sang Âu), mà thắng đến những ba lần, oai hùng làm sao. Khi thắng giặc, không lấy làm kiêu, mà vua Trần Nhân Tông (1258 – 1308), phải ngậm ngùi :

       Xã tắc lưỡng hồi lao thạch mã.          
       Sơn hà thiên cổ điện kim âu
     ( Xã tắc hai phen chồn ngựa đá
      Non sông nghìn thuở vững âu vàng)

Rồi Hịch Tướng Sĩ của Hưng Đạo Đại Vương.

Rồi Bình Ngô Đại Cáo của Nguyễn Trãi.

Rồi một mùa Xuân Kỹ Dậu 1789  lừng lẫy, hào hùng của Hoàng đế Quang Trung.

Ngày 14 tháng ba tới lại đến ngày tưởng niệm các chiến sĩ Hải quân hy sinh tại đảo Trường Sa rồi, vua Lý Thái Tổ ôi ! Ngài lại liên luy nữa thôi, nhưng chiêu thức chi thì chưa rõ .

Kẽ hậu bối xin có ý kiến đạo đạt đến ngài:

- Ngài báo mộng cho mấy ông : Nguyễn Quang A, Nguyễn Xuân Diện, Nguyễn Khắc Mai, Phương Bích, Dương Tường …… nếu có tưởng niệm nữa thì đi kéo đến Gò Đống Đa, đền thờ Sầm Nghi Đống mà tưởng niệm, cứ đốt nhang tại đền mà khấn vái … đừng vái Hứa Thế Hanh, Sầm Nghi Đống  thì được thôi .

Hoặc là Về đi thôi, Ngài ạ !

- Về đâu?  Lên núi Yên Tử ở với Phật Hoàng Trần Nhân Tông, nơi nầy có cái Chùa Đồng to nhất Việt Nam, có tập thơ thần nặng nhất và lớn nhất Việt nam (có vào Giunesses Việt Nam và thế giới cả đấy….), nhưng e rằng đức Phật Hoàng thấy cảnh nhốn nháo hiện nay và cảnh ngộ của ngài vừa qua, có lẽ cũng bỏ chùa mà đi nơi khác rồi ….

- Hay là Ngài về lại hương Diên Uẩn, châu Cổ Pháp, lộ Bắc Giang, tên mới ngày nay là làng Dương Lôi, phường Tân Hồng, thị xã Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh ở, được biết nơi đây có đền thờ của Ngài đấy.  Ôi ! phải chi 216 tỷ mần ba cuốn phim mà giúp cho cái làng Dương Nội một bệnh viện và vài mươi cái phòng học được quá Ngài nhỉ ?

- Nếu không ổn nữa, thôi thì Ngài lên núi Tản Viên, sống cùng chàng Sơn Tinh và nàng Mỵ Nương yêu kiều kia đi, không chừng Ngài gặp Phật Hoàng Trần Nhân Tông đang tạm trú nơi đây . À chuyện nầy nữa, bác Huỳnh Văn Nghệ ở trong Nam nhờ, nếu Ngài có gặp Thần Rùa ở Hồ Hoàn Kiếm, năn nỉ ông ta trả lại thanh kiếm thần, để dân Nam chống giặc, giặc đang lăm le ở biển Đông rồi:

         Ai đi về Bắc xin thăm hỏi.
        Hồn cũ anh hùng đất Cổ Loa.
        Hoàn kiếm hồn xưa, Linh Quy hỡi.
       Bao giờ mang kiếm trả dân ta ?   
        (Ga Sài Gòn 1940  HUỲNH VĂN NGHỆ)

Nhớ lại một bài ca vọng cổ xưa “Trống loạn Thăng Long Thành” của soạn giả Viễn Châu, do Minh Cảnh ca, lúc còn 9, 10 tuổi tôi rất mê. Nay vào mạng tìm, may quá, nghe lại, khúc nhạc thật bi - hùng:... Thăng Long ơi ! nghe chăng tiếng trống… tiếng trống thê lương, Thăng Long sắp mất, uy danh sắp tàn, đời ta nát tan! Tổng Đốc Hoàng Diệu giữ không được thành, tuẫn tiết theo thành … Nghe lại ca khúc, tôi bâng khuâng, muốn mọi người cùng được nghe để chia sẻ với hương hồn Tổng đốc Hoàng Diệu.

Còn giờ đây, trước những hiện tượng khó giải thích dưới chân tượng đài Lý Thái Tổ thì tôi muốn nói với ngài rằng:

VỀ ĐI THÔI, Ngài Lý Thái Tổ ôi !!!


                                                  Thành Kính ! .

                                19/02/2014    TRỊNH KIM THUẤN
(Tác giả gửi trực tiêp cho PNTB
Bài viết thể hiện văn phong và quan điểm của riêng tác giả)


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

5044. Màu đỏ Artek

5485. Vì sao nước Đức hùng mạnh? (Kỳ 1)

6272. Kịch tính vụ kit Việt Á ngày càng cao.