1314.Tướng mạo... quan
Phiếm luận
Tướng mạo
... quan
Chẳng biết ai xui khôn xui dại thế nào mà bác Thảo Dân nhờ người lập hồ
sơ để bảo hiểm lũ ba ba. Tiền lập hồ sơ, xin chữ ký xác nhận, chữ ký thẩm định...nếu
quy ra thóc cũng vài ba tấn thóc chứ không ít. Bác bấm bụng: Tốn kém một chút,
nhưng nếu rét lũ ba ba chết hết thì thiệt còn lớn hơn nhiều, vài chục triệu đi
tong. Bây giờ trời rét thế hay rét nữa, tuyết có phủ trắng núi, trắng rừng thì
bác vẫn ngủ yên trong chăn ấm không phải hằng đêm lọ mọ cầm đèn đi quanh các bờ
ao như mọi năm nữa.
Mấy hôm nay rét quá, lão Cò không sang thăm bác Thảo Dân được, hôm nay
hảnh nắng thằng Út lại về chơi có ghé qua nhà lão nên lão mới bảo nó đèo sang
nhà bác Thảo Dân chơi. Đã hơn chín giờ mà bác Thảo Dân vẫn trùm chăn xem ti vi,
sốt ruột quá lão mới quát ầm lên:
- Giờ này mà bác vẫn trùm chăn ngủ được à? Ba
ba chết rét nổi trắng mặt ao kia...
Bác Thảo Dân chả thèm nghe, húng hắng ho:
- Chuyện ấy có gì phải lo, đã có Bảo hiểm lo
rồi...
Nghe thế lão Cò sửng sốt mới hỏi thằng Út, nó kể đầu đuôi cho lão nghe.
Lão hỏi:
- Vậy Bảo hiểm đã ký, đóng dấu chưa mà bác
ung dung thế?
Bác Thảo Dân thủng thẳng đáp:
- Chuyện ký hay không đã có người khác lo rồi
lão ạ.
- Không ngờ bác lại tin người quá vậy, bác thử
điện hỏi người ta xem chứ, chẳng ai lo cho mình đâu bác ạ...
Nghe thế bác Thảo Dân mới tung chăn vùng dậy, bác gọi thằng Út xin số
máy của ông giám đốc bảo hiểm. Bác gọi hai, ba lần nhưng ông giám đốc chả thèm
nghe. Lão Cò bực mình lấy máy của mình ra gọi, ông giám đốc bảo hiểm cũng chẳng
nghe. Thằng Út cười tủm tỉm:
- Quan chức bây giờ mấy người nghe máy của
dân đâu? Số của lão Cò và bố đều là số lạ, thì ông ấy chả thèm nghe là đúng rồi.
Lão Cò bực quá:
- Vậy thằng giám đốc ấy tên gì, mặt ngang mũi
dọc nó thế nào mà coi khinh dân thế nhỉ?
Thằng Út giơ hai ngón tay lên trời:
- Ông này mặt gãy, mũi hếch, miệng cá ngão
thuộc hàng dị tướng. Trình độ lẹt phẹt, ban đầu làm cán bộ đoàn. Do dị tướng,
nói lũ thanh niên không nghe nên mới bị đá sang ngành Lao động. Ngồi đó mấy
năm, may có cái ông giám đốc được điều về Trung ương nên “câu” ông ta về bảo hiểm,
chứ ông ta có tài cán gì đâu...
Nghe tới đó lão Cò vỗ đùi đánh đét một cái.
- Mày nói thế lão Cò nhớ ra rồi. Tay giám đốc
bảo hiểm này là kẻ dị tướng. Nhìn con người mặt gãy, mắt híp nom vừa bần tiện vừa
tham lam, lão không nghĩ ông ta lên được tới chức đó. Làm quan phải có tướng mạo,
nhìn gương mặt tối tăm đầy sự toan tính của ông ta, tao nghĩ con người này chỉ
đáng làm... bảo vệ thôi. Nhưng do giỏi chạy chọt, luồn cúi đã leo lên được chức
ấy kể cũng đáng khen...
Lão Cò ngừng lời hút liền mấy điếu thuốc lào mắt gà gà nhìn bác Thảo
Dân:
- Bác phải hỏi tư vấn, đám ba ba nhà bác làm
bảo hiểm ở Cty nào. Bây giờ có nhiều công ty bảo hiểm lắm.
Im lặng một lát bác Thảo Dân thở dài:
- Đến giờ tôi cũng chẳng biết mấy đứa tư vấn
cho tôi đăng ký làm bảo hiểm ở Cty nào. Cty nào cũng được, nhưng đừng là Cty của
tay giám đốc mặt ngắn mũi hếch ấy, nó nuốt lời khách hàng như chơi...
Thái Sinh
TG gửi cho PNTB
Nhận xét