1291.Thư gửi anh già Noel

Thư gửi anh già Noel

Nguyễn Thị Hậu
Anh Santa Claus thân mến, 

Từ hồi nhỏ em đã biết rằng, cứ mỗi mùa Giáng sinh là ông già Noel sẽ mang quà cho từng đứa trẻ ngoan, món quà như ước mong mà chúng đã viết thư gửi cho ông. Bao năm trôi qua, em không còn là một đứa trẻ mà sắp trở thành bà của những đứa trẻ, còn ông già Noel thì vẫn thế, chẳng thấy ai mừng ông thọ thêm tuổi nào, cũng không ai nghĩ ông già yếu đến mức không thể cưỡi tuần lộc đi nhong nhong trong tuyết trắng…

Vì vậy, em nghĩ khỏang cách tuổi tác giữa ông và em bây giờ mong manh lắm, dù chắc chắn em còn trẻ hơn ông. Vì vậy, để cả hai chúng ta cùng vui vẻ trẻ trung em xin phép gọi là Anh mà không là Ông già Noel như xưa nay người ta vẫn gọi.



Anh Santa Claus ạ, chắc anh sẽ hỏi tại sao đến bây giờ em mới viết thư cho anh, và không biết em sẽ xin anh món quà gì (tất nhiên, viết thư cho anh mà không xin quà thì đâu phải là thư cho ông già, à quên, anh già Noel, phải không ạ?). Là vì thế này. Hồi nhỏ (tuổi em bây giờ hay nói hồi nhỏ, hồi đó… anh thông cảm nhé!) tụi em chưa bao giờ có quà của anh, vì là thời chiến tranh, nếu thư gửi cho anh thì cũng thất lạc, mà anh nhận được thư thì cũng không thể vượt qua bom đạn mang quà đến cho tụi em. Vả lại, tụi em nghĩ quà của anh quý hiếm lắm… nên sau này lớn lên lấy chồng rồi cũng không dám viết thư cho anh, sợ lại tranh mất xuất quà của con.

Mấy năm nay vào mùa Giáng sinh có nhiều anh già Noel lắm. Mấy ảnh cũng áo đỏ râu dài tóc trắng nhưng bụng không to, phóng xe vèo vèo đằng sau chở một thùng đầy những gói quà lớn nhỏ. Đến nhà ai là bấm chuông inh ỏi, trẻ em chạy ra chưa kịp chào hỏi gì bị dúi ngay gói quà vào tay rồi mấy ảnh rồ ga chạy mất tiêu. Bọn trẻ đứa phụng phịu đứa ngơ ngác, còn mẹ của chúng người thì hớn hở nếu có cả quà cho mẹ, người lại hầm hầm vì chỉ có mỗi quà của con. Nhờ vậy em mới biết bây giờ đàn bà ngoan cũng có quà của anh Santa Claus.

Kiểm điểm lại cả cuộc đời làm vợ làm mẹ của mình, em tự thấy không đến nỗi nào: tiền kiếm đủ tối ngủ sớm, nuôi con bé thì khỏe mà lớn thì ngoan, chăm chồng lúc trẻ thì nho nhã về già thì oai vệ. Em luôn được bình bầu là phụ nữ hai, ba, bốn, năm giỏi… từ trong nhà ra ngòai đường đến chợ ở cơ quan. Nghĩa là, khiêm tốn mà nói, em có thể tự nhận mình là đàn bà ngoan anh ạ.

Vậy nên, năm nay em mạnh dạn viết thư này và mong được nhận quà của anh. Món quà đơn giản thôi, mang giá trị tinh thần nhiều hơn vật chất (như bọn trẻ nhà em vẫn nói “sống bằng niềm tin là chính còn tiền chỉ là phụ”). Đấy là, anh Santa Claus ơi, anh có thể mang lại “cho em một ngày một ngày thôi”, một ngày không phải lo lắng giá cả chợ búa, không phải nơm nớp vì thức ăn mất vệ sinh, một ngày không phải căng thẳng vì họp hành, một ngày không mệt mỏi vì công việc, không khổ sở vì kẹt xe hay tai nạn, không tủi thân vì một mình quần quật việc nhà… Và cũng trong ngày ấy, khi em lo lắng căng thẳng mệt mỏi khổ sở, thì ở nhà luôn có một ánh mắt chia sẻ một lời nói cảm thông, một bờ vai vững chãi một khuôn ngực ấm áp để em dựa vào, bình yên…

Anh có thể mang đến cho em món quà nho nhỏ ấy được không, anh già Noel? Rất mong nhận được email của anh, và hy vọng sẽ sớm nhận được quà của anh.

À quên, món quà này không phải tự em nghĩ ra mà là kết quả tham khảo những phụ nữ cùng trang lứa. Nếu anh mang đến món quà đó thì em sẽ chia cho nhiều người, mỗi chúng em chỉ cần một chút thôi cũng đủ vui vẻ để tiếp tục làm đàn bà ngoan anh ạ.

Thay mặt các chị em xin cám ơn anh trước nha, anh già Noel!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

5044. Màu đỏ Artek

5485. Vì sao nước Đức hùng mạnh? (Kỳ 1)

6272. Kịch tính vụ kit Việt Á ngày càng cao.