800.Sân gôn - Thơ Xuân Phượng
Sân gôn - Thơ Xuân Phượng
PNTB: Xuân Phượng tên khai sinh là Phùng Xuân Phượng. Anh sinh năm 1943 (nay vừa tròn Bẩy mươi). Quê anh Bát Tràng - Hà Nội. Xuân Phượng là bác sĩ, thày thuốc ưu tú. Trước khi nghỉ hưu, Xuân Phượng là Giám đốc Trung tâm Kiểm dịch Y tế quốc tế tỉnh Lào Cai. Anh từng là chuyên gia y tế của Việt Nam tại Ăng Gô La. Xuân Phượng là hội viên Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Lào Cai từ những ngày đầu mới thành lập. Anh được tặng Huy chương vì sự nghiệp Văn học nghệ thuật Việt Nam. Xuân Phượng đã nhận được nhiều giải thưởng Văn nghệ của tỉnh và đã xuất bản bốn tập thơ.
Thơ của anh là tiếng lòng, phản ánh đa dạng cuộc sống với ý thức của một công dân - văn nghệ sĩ.
PNTB xin trân trọng giới thiệu bài thơ mới của anh vừa đăng trên Tạp chí Phansipang số tháng 8/2013
Xuân Phượng
Ruộng vườn xưa cha ông để lại
Ngô lúa bạt ngàn, đồng bãi mênh mang
Đất lành vui cánh cò, cánh vạc
Gốc gạo bên sông, quán nước đầu làng.
Nơi động thổ sân gôn ồn ã
Máy ủi lật tung khóm trúc, khóm hồng
Những luống cải gẫy gập mình vật vã
Đất đá lật nhào vẩn đục dòng sông
Làng lên phố, sân gôn sẽ mở
(Thảm cỏ xanh nâng bước những đại gia)
Sẽ về đâu bãi ngô, đồng lúa?
Sẽ về đâu tình khoai
sắn đậm đà?
Nhà máy mới có nhận người chân đất?
Chốn phồn hoa lay lắt những mảnh đời
Ai bán phận hồng nhan khi lỡ bước?
Đến chợ người – ai bán khổ cho ai?
Theo Tạp chí Phansipang
Nhận xét