685.Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa

Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Thơ: Nguyễn Duy

Ảnh minh họa. Ảnh Internet
PNTB: Nguyễn Duy bằng tuổi mình (Mậu Tý - 1948) nhưng anh là nhà thơ có tài. Mình đã từng khâm phục anh về bài thơ Cây tre Việt Nam từ lâu lắm và nhiều bài thơ lục bát của anh. Nay mình đã hát bài thơ này của anh - do Nhà hát chèo Thái Bình chuyển thể ra làn điệu Hát văn. Mình vừa hát vừa khóc vì Nguyễn Duy đã nói hộ mình tất cả tình cảm đối với người mẹ đã quá cố. Một bạn viết của mình cũng vừa nghe vừa trào nước mắt. Hát xong, bạn nói: Ngày giỗ mẹ, ông chỉ cần hát bài này thì hương hồn Cụ ở nơi cực lạc cũng  được siêu thoát! 
Tiếc là bài hát mình không post lên đây được.

Nhân sắp đến ngày Lễ Vu Lan - rằm tháng Bẩy, ngày mà dân ta coi như dịp báo đền, báo hiếu cha mẹ, phó nhòm đăng lại bài thơ này như xin anh Duy một nén tâm nhang thắp cho mẹ.

Nhà thơ Nguyễn Duy 


 Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa

Bần thần hương huệ thơm đêm
Khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn
Chân nhang lấm láp tro tàn
Xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào
Mẹ ta không có yếm đào
Nón mê thay nón quai thao đội đầu
Rối ren tay bí tay bầu
Váy nhuộm bùn áo nhuộm nâu bốn mùa
Cái cò... sung chát đào chua
Câu ca mẹ hát gió đưa về trời
Ta đi trọn kiếp con người
Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru
Bao giờ cho tới mùa thu
Trái hồng trái bưởi đánh đu giữa rằm
Bao giờ cho tới tháng năm
Mẹ ra trải chiếu ta nằm đếm sao
Ngân hà chảy ngược lên cao
Quạt mo vỗ khúc nghêu ngao thằng Bờm...
Bờ ao đom đóm chập chờn
Trong leo lẻo những vui buồn xa xôi
Mẹ ru cái lẽ ở đời
Sữa nuôi phần xác, hát nuôi phần hồn
Bà ru mẹ... Mẹ ru con
Liệu mai sau các con còn nhớ chăng?
Nhìn về quê mẹ xa xăm
Lòng ta-chỗ ướt mẹ nằm đêm mưa
Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương


(Trích trong tập Mẹ và em-NXB Thanh Hóa 1987)

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

5044. Màu đỏ Artek

5485. Vì sao nước Đức hùng mạnh? (Kỳ 1)

6272. Kịch tính vụ kit Việt Á ngày càng cao.