Thương nhớ chó vàng
Lại một bài thơ nữa viết về chó của Trần Mạnh Hảo.
Thương nhớ chó vàng
Thơ Trần Mạnh Hảo
Tôi như hòn đầu rau, như đòn bánh cóc
Tết đến theo đuôi hết mẹ rồi bà
Mẹ bảo tôi là cún con của mẹ
Co chó vàng làm bạn thuở mười ba
Con chó vàng theo tôi đi mót lúa
Nó tha rơm về góp thóc tôi vàng
Tháng ba đói chó dắt tôi đi đào chuột
Thương chó gầy đêm rét ngủ thềm hoang
Tôi từng ước con chó vàng biết nói
Chắc nó thông minh chẳng kém gì người
Tôi chưa thấy con chó vàng gian dối
Suốt một đời xương xẩu gặm suông thôi
Hôm bị bán con chó vàng chợt khóc
Nó nấc dài, đuôi cuốn lấy chân tôi
Tóc dẫu bạc tôi còn là con cún
Giấc mơ nào theo mẹ chó vàng ơi
Sài Gòn tết con chó 2006
Trần Mạnh Hảo
Nhận xét