5464. Ngô Đình Nhu và Ngô Đình Cẩn
Ngô Đình Nhu và Ngô
Đình Cẩn
Trước đây có tài liệu viết, nguyên Bí
thư Trung ương Đảng Trần Quốc Hương (Mười Hương) bị chính quyền Ngô Đình Diệm
bắt giam ở khu biệt giam Chín Hầm, nơi được coi là địa ngục trần gian ở Huế.
Người ta bảo ông bị các cai ngục của Ngô Đình Cẩn tra tấn vô cùng man rợ. Trong
lần gặp ông để viết về Phạm Xuân Ẩn và Phạm Ngọc Thảo, tôi hỏi ông có chuyện đó
không, ông trả lời là ông có bị giam ở Huế nhưng bị tra tấn thì không.
Ông Mười Hương kể, trong thời gian ông
bị giam, Ngô Đình Nhu có đến gặp ông. Cuộc gặp này có mặt Ngô Đình Cẩn. Theo
ông Mười Hương thì vừa gặp ông, Ngô Đình Nhu nói ngay : “Cộng sản các anh ác
lắm. Họ Ngô của tôi suýt nữa thì tuyệt tự…”. Ông Mười Hương nói : “Nhưng cụ Hồ
đã không làm khó cho ông Ngô Đình Diệm…”. Ngô Đình Cẩn nói chen vào : “Đúng
rồi, cấp trên của các anh thì rất tốt, làm bậy chỉ có cấp dưới thôi”. Ngô Đình
Nhu cũng tán thành với ý kiến của Ngô Đình Cẩn. Mục đích cuộc gặp là để biết
người biết ta thôi, không hề có chuyện thuyết phục “quy hàng”, nhưng vì cuộc
gặp không mong muốn đó mà sau này ông Mười Hương đã bị không ít đồng chí của
mình làm khó dễ. Nhờ các đồng chí cấp trên cao nhất của ông hiểu được sự quang
minh chính đại của ông nên ông không bị làm sao, mới có thể lên làm tới chức Bí
thư Trung ương Đảng. Người bảo vệ tư cách ông Mười Hương chính là ông Lê Đức
Thọ.
Sở Nghiên cứu chính trị xã hội do bác sĩ
Trần Kim Tuyến cầm đầu là cơ quan mật vụ khét tiếng, là cánh tay đắc lực của
ông Ngô Đình Nhu. Tướng tình báo Đặng Trần Đức (Ba Quốc) từng là sĩ quan của cơ
quan đó. Theo ông Ba Quốc kể lại với tôi thì cơ quan này không mặn mà lắm với
hoạt động chống Cộng, mặc dù có nhận viện trợ của Mỹ để hoạt động chống Cộng.
Nhiệm vụ của nó chủ yếu là xử lý những vấn đề nội trị để củng cố chế độ. Ông Ba
Quốc kể, có một khoản tài trợ 50 triệu đồng (là khoản tiền rất lớn lúc đó) để
mua một chiếc tàu hiện đại dùng để đưa điệp báo ra miền Bắc, nhưng bác sĩ Tuyến
chỉ sử dụng một số tiền rất nhỏ để mua một tàu cũ nát, số tiền còn lại dùng vào
việc khác theo lệnh của ông Nhu. Khi không thấy hiệu quả của hoạt động điệp báo
ngoài Bắc, người Mỹ cho thanh tra việc mua tàu, biết tin này ông Tuyến đã cho nó
nổ tung ngoài khơi để phi tang, cho phép thủy thủ lặn xuống biển để thoát nạn.
Về nhân vật Ngô Đình Cẩn, báo chí Sài
Gòn vẫn miêu tả là một tên nhà quê ăn trầu, bất tài vô dụng và độc ác. Nhưng
theo lời kể của ông Mười Hương và ông Phạm Xuân Ẩn mà tôi nghe được thì Ngô
Đình Cẩn không giống như vậy. Ông Cẩn không hành hạ tra tấn những cán bộ Việt
Minh nằm vùng mà chính quyền Sài Gòn bắt được ở miền Trung, nhưng thủ đoạn
chính trị thì thật đáng sợ. Ông đối xử tử tế với những người bị bắt, đặc biệt
là những người mà ông biết là cán bộ có tầm cỡ, giam một thời gian rồi thả ra.
Để làm gì vậy ? Hầu hết những người do ông Cẩn thả ra đều bị tổ chức của cách
mạng nghi ngờ, những cán bộ cấp dưới của những người ấy cũng bị nghi ngờ nốt.
Kết quả là Ngô Đình Cẩn đã vô hiệu hóa một lực lượng đáng kể của cách mạng mà
không cần phải tra tấn, giết chóc.
Tướng Phạm Xuân Ẩn nói với tôi, trong số
anh em của ông Ngô Đình Diệm, Ngô Đình Cẩn là người tài giỏi nhất. Nếu ông Diệm
và ông Nhu nghe lời ông Cẩn thì chế độ của họ Ngô khó mà sụp đổ. Ông Ẩn cũng
cho tôi biết, sau khi giết hai ông Diệm và Nhu, quân đảo chính đã ra Huế bắt
ông Cẩn. Lúc đó ông Cẩn có giữ một tài sản 2 triệu đô la. Khi lên cầm quyền,
tướng Nguyễn Khánh đã yêu cầu ông Cẩn nếu chuyển 2 triệu đô la đó cho ông ta
thì được tha, nhưng ông Cẩn dứt khoát không chịu, ông đã nhắn tin cho người
quản lý chuyển 2 triệu đô la đó cho Giáo hội Công giáo và chịu chết. Ông Ẩn còn
bảo, khi ra pháp trường, ông Cẩn vẫn ung dung, mặt không hề biến sắc.
Nhận xét