5392. Bức chân dung

Bức chân dung

Trần Kỳ Trung

Hình minh họa
… Chuyện này xảy ra cũng lâu lắm rồi, từ hồi xa lắc, xa lơ.
Chẳng là Tổng Quản tự nhiên lăn đùng ra chết. 
Cái chết của Tổng Quản với gia đình, thực sự không làm ai nhỏ nước mắt, thậm chí có người còn coi đó là thoát được “cục nợ”. Vì hồi Tổng Quản còn sống, gia trưởng, vũ phu, bồ bịch, keo kiệt, hay nghi ngờ… đó là một người chồng, người cha mất nết đúng nghĩa. Nhưng trong nhà không ai dám chống đối vì uy của Tổng Quản quá lớn, quá mạnh, người dân từ già đến trẻ cả vùng đều sợ, huống hồ là gia đình.
Còn trong vùng, nhắc đến Tổng Quản, người ta nghĩ ngay đến con ác quỷ hiện hình trong lốt người. Cái gì ăn được, Tổng Quản không tha, cái gì muốn chiếm, Tổng Quản quyết chiếm. Dân tình uất lắm, nhưng họ thân cô, thế cô, không làm gì được. 
Với thuộc hạ chỉ có nghe lời, ai mới có ý định làm phản… Tổng Quàn tống ngay vào tù, nặng hơn: Chém! Với đám hạ thần trong triều đình, Tổng Quản o bế những kẻ theo mình, còn những kẻ khác, nhìn họ với con mắt nghi ngờ, sẵn sàng triệt hạ.
Thôi, nói về Tổng Quản, nhất là tội ác, cả ngày không hết. “ Nghĩa tử, nghĩa tận”, gia đình vẫn muốn làm một đám ma đàng hoàng. Chẳng gì cũng là một ông lớn, cai quản cả một vùng, một thời théc lác làm thiên hạ sợ…
Đến lúc chuẩn bị đám viếng, mọi người trong nhà mới phát hiện, sinh thời Tổng Quản không có chân dung. Lúc này cần gấp một bức truyền thần.
Gọi ông thợ vẽ truyền thần nổi tiếng đến. Ông nhìn vào nét mặt người chết dự định vẽ. Ông nhìn hồi lâu, ngắm nghía thật kỹ, rồi thất vọng nói với mọi người trong gia đình:
- Nét mặt ông này không thể vẽ được!
- Vì sao thế ạ?
- Nét mặt ông ,có chết vẫn hiện nguyên hình một con người sống không tử tế, đầy mưu mô, thủ đoạn…Rất khó vẽ. Mà vẽ đúng, người đến viếng, nhìn bức ảnh này, sẽ sợ.
Mọi người trong gia đình đưa mắt nhìn nhau, một ngừơi hỏi:
- Ông không thể cố vẽ hiền hiền một chút dược sao?
-Với người khác thì được, nhưng với người này, khi cái ác, sự mưu mộ phản thày, phản bạn thành bản chất mà cố tô vẽ nét mặt “ hiền” thì càng cho người xem thấy sự thật, họ càng kinh sợ… Khó thật! – Ông thợ vẽ truyền thần ngẫm nghĩ – Thế nhà mình có bức hình nào của bố hoặc ông nội của ông này không ?
- Để làm gì ạ!
- À! – Ông thợ vẽ truyền thần giải thích – Nét mặt bao giờ cũng có yếu tố di truyền, hao hao giống, nếu như có đức tính giống nhau, nét mặt trông càng giống. Ở nhà mình có bức ảnh nào như thế không?
Một người chạy vào bàn thờ, lấy ảnh ông nội của ông Tổng Quản ra. Búc ảnh chụp một ông già tóc bạc, râu dài trắng như cước, có đôi mắt cười , trông rất hiền…
Ông thợ vẽ truyền thần cầm bức ảnh, gật đầu:
- Được rồi! Chỉ cần cắt bộ râu, cho đeo kính vào là bức ảnh rất giống ông Tổng Quản, nhất là ánh mắt…trông hiền…nhưng nhìn kỹ, thấy ác lắm!
Trần Kỳ Trung
(FB Trần Kỳ Trung)

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

5044. Màu đỏ Artek

5485. Vì sao nước Đức hùng mạnh? (Kỳ 1)

6272. Kịch tính vụ kit Việt Á ngày càng cao.