4667. Làm kẻ mù chữ bao giờ cũng sướng hơn người có chữ...
Làm kẻ mù chữ bao giờ cũng sướng hơn người có chữ...
Những ai đọc một số bài viết gần đây của
tôi thì sẽ hiểu rằng, tôi không phải người bảo thủ, cố níu giữ cái ngôn ngữ Hán
Nôm này làm gì. Kể cả văn hóa truyền thống, sau 1000, 2000 năm nữa thì cũng như
mây như khói cả thôi. Vậy mục đích của tôi (nói vống lên thì có thể coi là
triết lý giáo dục của tôi) rốt cuộc là gì?
Ở stt >>> LÀ TẤT CẢ NHƯNG CŨNG CHẲNG LÀ GÌ,
tôi đã nói, tôi mong thế hệ tương lai "học rộng hiểu nhiều, để có thể đạt
được sự tự do trong tư tưởng, cảm xúc", thoát ra ngoài những ý thức hệ,
những thứ tinh thần hẹp hòi nhược tiểu.
Stt so sánh lối giáo dục, tư tưởng của
Ta và Tàu, chốt lại, tôi cũng nói rằng "Thế hệ tương lai cần được giải phóng,
cần được làm người tự do, và hơn hết, cần là công dân tốt của thế giới!" Ở
stt viết về cuộc tranh cãi có nên học HÁN NÔM không, tôi đánh thẳng vào đại bản
doanh của tâm lý sợ HÁN, ghét HÁN, bài HÁN bằng cách chỉ ra một nhận thức về
văn hóa, ngôn ngữ trước thể kỷ 19, khi triều đình phong kiến luôn đề cao HÁN
văn, và nhận thức về chủng tộc đầu thế kỷ 20, khi đám trí thức như Phan Bội
Châu, Phạm Quỳnh, Hoàng Cao Khải v.v. nhất loạt nghĩ rằng VIỆT tộc chính là HÁN
tộc. Đó là một nhận thức, nó tồn tại vào thời điểm đó, đúng như nó đã từng, và
sau này đã bị thay thế bởi nhận thức CỘNG SẢN. Bọn hạ ngu đến đọc cũng không
xong, vào nhục mạ tôi, coi những lời các ông Phan, Phạm, Hoàng kia nói là lời
tôi nói, thực tôi cũng chẳng để bụng. Tôi vẫn kết luận rằng, hy vọng thế hệ
tương lai "hết sợ HÁN, coi Hán là một phần của Việt", "đều được
sống vui với những màu sắc riêng", học rộng để mà "không vướng mắc,
không lo sợ, không ảo tưởng trong suy nghĩ của chính mình", "không
cần thiết phải thoát đi đâu hết mà vẫn có thể vừa Âu hóa, vừa là người Việt Á
Đông". Đặc biệt, "càng mong muốn thoát Trung lại càng chẳng thoát đi
đâu được, khi mà cái cần thoát không nằm ở văn hóa hay chữ viết, mà ở ngay nền
chính trị thượng tầng!", và "Cái cần chống lại là những thế lực vây
hãm, hạn chế sự tự do, chống lại quyền con người! Vậy mà thôi!" Những mong
muốn này, đặt trong cái thảm trạng hiện nay, là điều KHÔNG TƯỞNG. Và dẫu trải
qua thời kỳ hậu Cộng Sản cả chục, cả trăm năm nữa, với lối tư duy đóng khung,
nỗi sợ hãi nhược tiểu, cùng tinh thần dân tộc hão huyền... những điều tôi nói
hôm nay cũng vẫn là điều KHÔNG TƯỞNG!
Nhưng thôi, về phần mình, tôi vẫn phải
nói. Và hôm nay xin chốt bằng một lời cuối cùng thế này: Hán Nôm chỉ là một cái
chìa khóa, để tìm hiểu quá khứ bao gồm lịch sử, văn hóa, ngôn ngữ... của người
dân Á Đông nói chung, người Việt nói riêng trong khoảng một vài ngàn năm trở
lại đây. Nó là Quốc học, để hiểu đúng về mình cùng tổ tiên mình, cũng như nội
lực văn hóa, tinh thần của chính mình. Bên cạnh Tây học, để phát triển khoa học
kỹ thuật, kinh tế chính trị, đặc biệt là tinh thần tự do khai phóng. Hai thứ
Quốc học - Tây học này không hề mâu thuẫn với nhau; chúng bổ sung cho nhau! Vì
vậy đừng ngớ ngẩn thêm nữa, khi đặt câu hỏi học Hán Nôm có khiến kinh tế phát
triển được hay không. Hay cho rằng học Hán Nôm là lạc hậu cổ hủ, kìm hãm sự
phát triển. Trong khi có một thứ tư tưởng kìm hãm sự phát triển thì đám trí
thức phò chính quyền lại không dám mở miệng phê phán!
Ông Nguyễn Trãi gần 600 năm trước đã lẩy
một ý của ông Tô Đông Pha để đúc kết cho số phận mình rằng 人生識字多憂患 NHÂN
SINH THỨC TỰ ĐA ƯU HOẠN. Câu Hán Nôm này có nghĩa rằng: đời người ta, biết cho
lắm chữ, chỉ thêm lắm ưu lo, họa hoạn. Và muốn không có lo lắng, không có họa
hoạn, tốt nhất đừng học! Làm kẻ mù chữ bao giờ cũng sướng hơn người có chữ. :D
Học hay không học, thôi thì 1000 năm nữa tính sau! Hiện tại cứ sống và tin rằng
mình là một trong những dân tộc ưu việt, được sống một cuộc sống hạnh phúc như
báo đài vẫn đưa tin, kể cũng tốt!
Nhận xét