3961. Kính tiễn người đi xa Thơ Nguyễn Thúy Quỳnh

Kính tiễn người đi xa
Thơ Nguyễn Thúy Quỳnh

Những người dân xưa đội đơn đứng dưới hiên nhà ông
đợi ông làm ra công lý
nay lại đội đêm đứng dưới hiên nhà ông
mong được nhìn ông lần cuối

Ôi, nhân dân của tôi, của đất nước, của ông!
chỉ có họ là công bằng nhất
những người luôn biết kính thờ và nguyền rủa
đang khóc ông bằng nước mắt thực thà
Tôi, một người xa lạ
tiếc thương ông theo cách của bác xe ôm sông Hàn
theo cách của chị hàng rong tôi gặp ở Mỹ Khê
theo cách của các nhà thơ bạn tôi xứ Quảng
Tôi không biết đời sau sẽ nói về ông thế nào
nhưng tôi biết khi khép mắt về trời
ông đã lấy đi của chúng tôi
một ngọn lửa
một dòng sông vạm vỡ
một điểm tựa mà chúng tôi cần có
để vững tâm đi qua ngày hôm nay khốn khó
dành lấy cho con cháu chúng ta một ngày mai đáng sống thế nào
Trời đã gọi ông rồi
ông lên đường bằng an
nếu được ước một điều,
tôi sẽ ước có ngày ông trở lại
để làm tiếp những gì nhân dân còn trông đợi
món nợ luân hồi này, ông đã trả xong đâu!



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

5044. Màu đỏ Artek

5485. Vì sao nước Đức hùng mạnh? (Kỳ 1)

6272. Kịch tính vụ kit Việt Á ngày càng cao.