3948. Cũ Càng - Thơ Đồng Thị Chúc
Cũ Càng - Thơ Đồng Thị Chúc
PNTB: Ồ, hôm nay đã
27 tết rồi, chỉ còn hơn bẩy mươi giờ nữa sẽ đón giao thừa, thời khắc giao hòa
giữa cái Tết con Ngựa sang Con Dê. Người ta bảo giao thừa là “tống cựu, nghinh
tân” - tiễn cái cũ, đón cái mới. Trong
sự đưa tiễn ấy, có nhiều điều mà người ta vô cùng nuối tiếc khi phải chia xa, bởi
dần dần nó trở nên "CŨ CÀNG”, những Cũ càng đã biến thành giá trị bất hủ, vĩnh
cửu.
Dưới nhãn quan và tâm hồn của mình, nhà thơ Đồng Thị Chúc cất lên tiếng
nói tự đáy lòng về những Cũ Càng của chị. Đó là ký ức về người Mẹ, người
Chị trong tần tảo cuộc đời..., rồi người làm vua một đất nước có lúc cũng ra cày ruộng để thấu hiểu mỗi hạt cơm người
nông dân làm ra phải đổ bao nhiêu giọt mồ hôi…
PNTB trân quý
giới thiệu nhà thơ Đồng Thị Chúc với bài thơ Cũ Càng trước thềm năm Ất Mùi.
CŨ CÀNG
Cũ càng như
mẹ tôi xưa
Áo nâu khăn
vấn nắng mưa đội đầu .
Cũ càng chị
gái làm dâu
Mặt chồng ít
gặp dãi dầu tháng năm .
Cũ càng thân
những con tằm
Chỉ ăn lá lại
biết nằm nhả tơ .
Cũ càng thuở
học y tờ
Đói cơm rách
áo biết mơ thành người .
Cũ càng câu
hát buông lơi
Đưa anh đưa
chị một đời bên nhau .
Cũ càng chữ
Hiếu làm đầu
Công cha
nghĩa mẹ dám đâu xem thường .
Cũ càng trên
kính dưới nhường
Anh em đùm
bọc mà thương nhau cùng .
Cũ càng đai
áo quần chùng
Vua ra cày
ruộng đau chung đói nghèo
Giúp dân qua
cảnh gieo neo
Sáng trong
Tâm Đức – gương treo muôn đời .
Cũ càng
ngoảnh mặt có người
Cũ càng tôi
nhặt mang phơi cho mình .
11-2013 ĐTC
Nhận xét