3030. Cuộc hội ngộ ngẫu hứng

 Cuộc hội ngộ ngẫu hứng
 PNTB


Đúng là ngẫu hứng. Dù thành danh hay chưa thành, nhưng hễ trong người có chút “máu nghệ” (dù có hay chưa) thì thường vẫn xảy ra ngẫu hứng. Không có ngẫu hứng thì khó có tác phẩm. Ngẫu hứng hiểu nôm na là tự nhiên hứng lên, hứng lên một cái là Ok.

Mình có chút việc riêng (trong kế hoạch) phải đi Hà Nội, thế là nhân đó, ngẫu hứng gọi cho nhà thơ Đồng Thị Chúc. Chị Chúc liền tổ chức một cuộc gặp mặt những người cùng sở thích ít nhiều đã quen hơi, bén tiếng.

Đa số đều đã đầu sáu, đầu bẩy cả rồi, có người là bạn tâm giao hay đồng nghiệp lâu năm, nhưng có người chỉ mới hiểu nhau qua thế giới ảo, nhưng gặp một một cái là cứ hoắng lên như trẻ con thấy mẹ về chợ. Lạ thế đấy. Người ta bảo một già một trẻ bằng nhau quả không sai.

Đồng Thị Chúc chủ trì đăng cai nên tất bật và cũng vui... bất tận. Trần Công Dân, thủ trưởng cũ của Đồng Thị Chúc giúp chuẩn bị loa đài vì còn có tiết mục hát chèo, một món ăn đặc sản ai cũng thích. Cũng chính vì thế mà chị Đồng Thị Chúc có bài thơ tặng Ngọc Dương. Bài thơ có tựa đề:

Ở đằng xa.

Viết tặng Ngọc Dương – Nghệ nhân hát chèo (do ĐTC tấn phong), Chủ trang Phó nhòm Tây Bắc                                    

Ở đằng xa, ở đằng xa
Gửi theo câu hát tỏa ra với Đời.
Thương về một khoảng chơi vơi
Buồn về những nỗi rối bời quanh ta.
Muốn câu hát bắc cầu qua
Cho gin phách nhịp, cho vừa lưu không.

Dắt nhau con nhện giăng mùng (*)
Để đi đến chốn trùng phùng trúc mai.
Cất lên sa lệch hai vai
Đưa nhau về tận bồng lai với tình.
Gửi thương làn thảm đến mình
Đường trường bắn thước nhân sinh ở Đời
Phải chiều nhắn gọi xa xôi
Tình thư hạ vị đáp lời đến ai
Trách chi nhịp đuổi vắn dài
Thôi, cùng cất tiếng một bài hát văn .

Giọng ca dài mãi tháng năm
Muốn người nghe cứ lặng đằm…mà nghe.

Hà Nội 4-2014  ĐTC

(* Những từ in đậm và nghiêng là tên một số làn điệu chèo).

Bài thơ được chắp cánh bởi nét bút thư pháp của Lại Duy Bến. Duy Bến chẳng những là Người Thơ, anh còn có hoa tay viết thư pháp. Anh Trần Công Dân đi cùng bà xã, người có giọng hát chèo rất... chèo và có cái tên rất hay: Nguyễn Thanh Tú.

Người viết giới thiệu tập thơ Lục bát thơ dâng tặng người xưa tái bản của Đồng Thị Chúc là Nguyễn Trọng Tạo. Anh bảo, tôi ít khi viết khen, nhưng tập thơ này của Đồng Thị Chúc thì nên khen. Nguyễn Trọng Tạo đang bận sửa sang cái nhà sàn của mình để tiếp bạn văn nghệ, nên đến muộn. Bù lại, có bà xã xinh như mộng, lái xe phục vụ trực tiếp. Mình nghĩ, ngoài việc “đi đâu có anh có em”, chắc Thu Hà lái xe còn có mục đích quan trọng là để "cho anh Tạo đi đến nơi về đến chốn”?

Cuộc giao lưu được tiếp nối tại nhà hàng Hàn Quốc. Đó là khẩu vị của Đồng Thị Chúc và những người từng có thời gian dài lưu học sinh ở Bắc Hàn mấy chục năm trước, nay vẫn còn dư âm của đất nước Sâm Cao ly. Trong cuộc hội ngộ hôm nay còn có cả 2 đồng môn du học ở Triều Tiên với Đồng Thị Chúc là Nguyễn Thị Quỳnh Nga và Trần Thị Lượt. Có lẽ các chị muốn chia sẻ khẩu vị đầy kỷ niệm của mình với mọi người? Vâng, rượu sâm uống không những không Say mà lại Tỉnh. Nhưng tỉnh để mà say... Thơ. Nguyễn Trọng Tạo được tặng thơ, mắt anh nhắm lại, tay trái đón bài thơ viết kiểu thư pháp trên giấy gió, tay phải chìa ra như đang tìm một bàn tay để bắt. Nom bộ dạng Nguyễn Trọng Tạo lúc này như người đang cơn ...sướng tận cung mây!

Qua những cuộc như thế này mới biết giới nghệ sĩ khi vui, vui đến tận cùng/ khi buồn, buồn tận thâm cung đáy lòng/ đã yêu, yêu đến phát khùng/  đã ghét, thì ghét cả vung lẫn nồi... (Mình không biết làm thơ nên nói vần mấy câu cho dễ nghe).

Dưới đây là vài hình ảnh trong cuộc hội ngộ

ĐTC trao tặng ND bài thơ

Từ trái qua phải: Công Dân, Duy Bến,
Nguyễn Đình Thi và Đồng Thị Chúc

Tác giả Thơ & Tác giả Thư pháp

Nguyễn Thị Tuyết, từng dạy học trên
cao nguyên đá Hà Giang đọc bài thơ chị mới làm

Đồng Thị Chúc đọc thơ

Nào, chạm cốc

NTT và ĐTC uống riêng với ND

Nguyễn Trọng Tạo & Thu Hà

Chén dành riêng cho những CCB

Ngất ngây

Cười hết cỡ

Một phút riêng tư của
Trần Công Dân và Nguyễn Trọng Tạo

Chưa đến nỗi ngả nghiêng


Trước khi "Giã bạn"

Nhận xét

k.khoa đã nói…
Bác Dương thật hạnh phúc khi "vui đến tận cùng..."
chúc Bác lưu giữ mãi được những người bạn như thế!
Cám ơn K. Khoa. Hóa ra thỉnh thoảng vẫn vào PNTB đấy nhỉ!
k.khoa đã nói…
vào thường xuyên Bác ạ. trang Blog của Bác đáng để xem lắm!

Bài đăng phổ biến từ blog này

5044. Màu đỏ Artek

5485. Vì sao nước Đức hùng mạnh? (Kỳ 1)

6272. Kịch tính vụ kit Việt Á ngày càng cao.