695.Thoáng qua Cuộc hội thảo

Thoáng qua Cuộc hội thảo


Như thường lệ, sau khi cắt băng Triển lãm các cuộc Liên hoan ảnh nghệ thuật Khu vực, Hội NSNA VN tổ chức cuộc Hội thảo nhằm rút kinh nghiệm những điểm tốt, chưa tốt trong cuộc Liên hoan. Tại Thái Nguyên năm nay cũng vậy.

Chủ trì Hội thảo rất vinh dự có nghệ sĩ Vũ Quốc Khánh, chủ tịch Hội NSNA Việt nam, nghệ sĩ Nguyễn Dần chủ tịch Hội đồng Giám khảo cùng một số vị có trách nhiệm ở Trung ương Hội và địa phương.

Sau khi Chủ tịch Hội khai mạc, người “phát hỏa” đầu tiên là “ông ké” Thế Hoàng, NSNA Thái Nguyên. Mình gọi “ông Ké” vì chả hiểu Thế Hoàng kiếm đâu ra bộ đồ cả quần áo và mũ đặc dân tộc Tày Việt Bắc. Thế Hoàng rào đầu là không quen nói chỗ đông người, “nếu dài quá hay nói chỗ nào không được thì bà con vỗ tay cho tôi xuống”. Anh đưa ra nhiều vấn đề có vẻ bức xúc với ông chủ tịch Hội đồng nghệ thuật, vì khi trực tiếp theo dõi chấm công khai thấy chủ tịch Hội đồng có những động tác khiến cuộc chấm dễ bị chi phối theo chủ quan. Thế Hoàng đã khẳng định với mọi người rằng, với gần 30 năm trong nghề luyện thép, anh hiểu rõ ý nghĩa của những hình ảnh mà các nghệ sĩ chụp trong hoạt động luyện thép. Anh bức xúc vì ông chủ tịch HĐGK đã phán một câu xanh rờn trước những bức ảnh chụp “hoa thép” ở nhà máy luyện thép Thái Nguyên rằng, đấy là “sự cố’ của luyện thép! Thế là những bức ảnh “sự cố” ấy dù đẹp và khá nhiều nhưng không một thành viên nào bỏ phiếu cho nó nữa! Rơi tiệt!...(Hội trường vỗ tay, nhưng là vỗ tay tán thưởng chứ không đuổi xuống).

Sau Kim Khoa Thái Nguyên, Phó nhòm  mình xin nói đôi điều. Nói hơi không ít nhưng ý kiến đáng đưa lên đây là cái Huy chương vàng của tác giả Nguyễn Văn Dương Lạng Sơn: "Nghĩa tình quân dân". Cái này tác giả là người rất quan tâm muốn “lộ ý” để bày tỏ thái độ chính trị thật rõ của mình về mối quan hệ quân – dân. Đó là ý thức rất đáng được hoan nghênh. Tuy nhiên, mình chỉ băn khoăn là ý tưởng chính trị tốt đẹp đó của tác giả không đạt tới. Không tới ở chỗ: bức ảnh chụp trong một hoàn cảnh rất dễ dãi. Nghĩa là setup đơn giản, nhờ đồn Biên phòng 3 đồng chí vào một nhà dân thật nghèo, rỡ ra mấy viên ngói lợp lại. Không khó khi chọn thời cơ bấm máy, ánh sáng thường như một bức ảnh báo chí..., tóm lại, mình nghĩ: ảnh không có yếu tố nghệ thuật, bất kỳ người nào biết cầm chiếc máy ảnh du lịch đều có thể chụp được bức ảnh như thế, không cần nghệ sĩ. Nếu bà con nào bảo rằng, bức ảnh này khó chụp, phải là “Tài năng”, là “nghệ sĩ” mới chụp được, thì cho phó nhòm mình xin lỗi nhé!
Nghĩa tình Quân dân - Huy chương Vàng

Thứ hai, nhìn thoáng qua thì ai cũng nhận ra ảnh không nghệ thuật, nhưng nó đậm đà bản sắc... chính trị.  Ấy vậy mà dưới con mắt của những người có trình độ chính trị sâu sắc thì còn nhận ra yếu tố phản chính trị trong đó. Mình có ông thày dạy Chủ nghĩa Markl - Lenine chỉ ra yếu tố phản chính trị khi đặt ra những câu hỏi và những lý giải chính trị: Sao những người lính của chúng ta đi lao động giúp dân mà ăn mặc “xịn” thế? Tất nhiên phải là quân phục chứ không thể thường phục, nhưng có cần đội mũ kê pi trong lao động? Có cần giày da bóng lộn?...Sao để anh chiến sĩ đứng dưới đất không cầm lấy viên ngói chờ đưa lên mà lại tay không, khiến cho có người hiểu nhầm là “Việc có thế mà phải cần một anh chỉ huy làm gì!”. Các anh làm việc ở trong đơn vị thì thôi, ăn mặc thế nào chả được. Đằng này đi giúp dân mà lại giúp dân để chụp ảnh quảng bá chứ đâu phải chỉ nội bộ với nhau? Hơn nữa, bà cụ người dân tộc ngồi phía sau các anh lại “nhầu nhĩ” quá trong bộ đồ của người nghèo, thì ôi bức ảnh đã tạo ra một hình ảnh tương phản về cuộc sống của người chiến sĩ quân đội với cuộc sống của đồng bào?... Phải nói rằng, các chiến sĩ đâu có lỗi? Lỗi là ở người setup bức ảnh. Mình đã từng chứng kiến các chiến sĩ đồn Biên phòng xả thân giúp dân trong những cuộc thiên tai lũ ống, sạt lở đất...Các anh xắn quần, lội suối, đào bới, mang vác...hòa mình vào nhân dân...Họ đã vẽ nên hình ảnh của Tình quân dân rất chân thực, cảm động và thuyết phục lòng người...

Sau hội thảo, mình thực sự lo ngại vì thấy nhiều anh em, có cả nghệ sĩ nhiếp ảnh Lạng sơn chưa hài lòng với một số tác phẩm đoạt giải cao: vàng, bạc. Nhưng họ nể Lãnh đạo hội không nói gì. Trước khi ra về, một nghệ sĩ Lạng Sơn (xin được giấu tên) nói với mình, ông nói về cái Vàng của chúng tôi đúng quá! Mình bảo, tôi nói thế có động chạm đến Lạng Sơn các ông, mong ông thể tình thông cảm! Ông ấy cười lớn: Nghệ sĩ thì phải ngay thẳng chứ. Tôi phải cảm ơn vì ông nói đúng như tôi nghĩ.

Còn mình thì rất đồng tình với chủ tịch Hội đánh giá chung: Chất lượng cuộc Liên hoan Khu vực miền Núi phía Bắc lần này có nhiều tiến bộ cả nội dung và nghệ thuật. Thế nhưng lại mâu thuẫn: Một tác phẩm còn hạn chế về nghệ thuật thể hiện mà vẫn được Vàng thì khiến những người không được xem triển lãm nghi ngờ về chất lượng của những tác phẩm được giải thấp hơn và những ảnh treo triễn lãm. Liệu có thật sự là chất lượng được nâng cao?

Nghệ sĩ Quốc Khánh cũng thừa nhận bức Huy chương vàng ấy còn non yếu về hình thức thể hiện. Nhưng ông lại nói rằng, bức ảnh mang tính chính trị rất tốt. Hội chúng ta là “Hội chính trị - nghề nghiệp”. Những nội dung chính trị như thế phải được ưu tiên... Biết đâu, bức ảnh ấy gửi dự thưởng Giải thưởng sáng tác nghệ thuật về đề tài học tập và làm theo tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh lại có giải?...

Nhận xét

k.khoa đã nói…
Bác Dương nhầm rồi?! bức ảnh mang nội dung phê phán đó chứ? "TÌNH QUÂN DÂN" muốn phê phán chính quyền sở tại của bà lão thiếu trách nhiệm với dân và xóm giềng quên cái nghĩa "... tắt lửa tối đèn có nhau" nếu không có mấy anh chiến si, thì bà cụ sẽ ra sao nhi? sống cô đơn quá, khổ thân Cụ!

Bài đăng phổ biến từ blog này

5044. Màu đỏ Artek

5485. Vì sao nước Đức hùng mạnh? (Kỳ 1)

6272. Kịch tính vụ kit Việt Á ngày càng cao.