Phố treo Tạ Hữu Đỉnh Tù án treo, dự án treo, rồi bây giờ lại sinh ra cả phố cũng treo! Trong ba cái “treo” ấy, có lẽ chỉ mỗi anh tù treo là sung sướng nhất. Ấy vậy mà trong dân gian lại có giai thoại kể rằng: Một mụ goá trẻ có nhan sắc, bị bắt giải lên công đường, vì tội “gái goá vợ chạ làng nước”. Thị làm cho bọn đàn ông, cả già lẫn trẻ nổi máu ghen tuông, nhẩy bổ vào nhau, đánh đấm nhau đẻ tranh giành thị, làm mất an ninh trật tự của làng xóm. Quan toà tuyên phạt thị ba tháng tù án treo. Vừa nghe thấy vậy, thị đã lăn đùng ra và ngất xỉu đi. Mấy giây sau tỉnh lại, thị vừa sụp lậy như tế sao, vừa kêu xin: “Bẩm lậy các quan đèn giời soi xét! Xin các quan cho con được tù ngồi, chứ tù treo thì con chết mất”. Khiến các vị “Thần công lý” mặt sắt đen sì cũng phải phì cười.