3630. Sử, vàng, dân, báo
Sử, vàng, dân,
báo
Nguyễn Thông/Chủ Nhật, ngày 22/11/2015
1. Dù biết
mình nghĩ bậy nhưng tôi là tôi cứ ủng hộ mấy tay lãnh đạo bộ Học dẹp mẹ nó môn
sử hiện có đi, ghép chung vào môn khác cũng là đại lượng, thể tất lắm rồi. Vì
sao ư? Vì ngay chính giới sử học xứ này sống nhờ sử mà cũng có coi sử ra cái
quái gì, suốt bao năm để nhà cai trị lấy sử minh họa cho đường lối chính trị và
những "thành công tốt đẹp" của họ mà không dám mở mồm, chỉ cúc cung
tận tụy nghe theo. Sử bị méo mó, cằn cỗi, xuyên tạc, lợi dụng... mất hẳn giá
trị vốn có của nó, vậy thì tồn tại làm chi. Lỗi là ở các nhà sử học xu thời, cơ
hội, vị quyền thế, vị cấp trên chứ không phải lỗi của mấy tay làm giáo dục. Sử
ấy thì dẹp là phải.
2. Những
ông bà cai trị, những nhà kinh tế giáo sư tiến sĩ có sừng có mỏ ở xứ này khi
đọc cái tít bài báo "Giá vàng trong nước cao hơn thế giới 4,15 triệu đồng/
lượng" (báo Tuổi Trẻ ngày 22.11) không thấy xấu hổ, thấy ngượng sao. Các
vị cứ tự khen mình giỏi, biết kiềm chế giá, ổn định thị trường, bình ổn giá
vàng, không vàng hóa nền kinh tế... nhưng chênh lệch như vậy cũng là thành công
chắc? Thật không hiểu nổi.
3. Cái nhà chị gì đó ở An Giang bị phạt 5 triệu bởi "dám chê chủ tịch
tỉnh mặt khó coi", nay theo báo chí, chị đã thành khẩn nhận lỗi và xin ông
chủ tịch tha thứ.
Tôi rút ra kết luận: Ở xứ này không phải thay
cái gì cả, kể cả đảng, chính phủ, lãnh đạo hợp tác xã, ban bảo vệ dân phố, tổ
bầu cử, hội nuôi ong..., tất tần tật, không phải thay cái gì cả. Cứ để tồn tại.
Chỉ cần thay dân thôi. Dân hỏng nặng rồi.
Thay dân.
4. Từ ông đứng đầu chính phủ đến ông bộ trưởng thông tin truyền thông và
một đám lau nhau chuyên gia liên quan đến cái đề án quy hoạch báo chí, họ nói
ra rất nhiều lý do vì sao phải quy hoạch, phải giảm bớt, nhưng chả ông bà nào
nói ra được điều này (tuyệt nhiên không có một chữ trong bản đề án):
Xu thế của thời đại là bảo vệ môi trường sống
cho con người, ứng dụng tối đa thành tựu công nghệ thông tin. Vậy hà cớ gì
không đưa ra lộ trình giảm bớt báo in bằng giấy, dần chuyển hết sang
báo điện tử. Để có tờ báo giấy, phải tốn rất nhiều nguyên liệu làm giấy, phá
rừng, chặt hạ cây xanh, chế biến độc hại làm ô nhiễm môi trường, tốn năng
lượng... Giấy có làm ra, chỉ nên dùng vào xuất bản sách, còn báo chí phải cho
sang điện tử hết. Với những người không có đủ điều kiện để tiếp nhận những
thông tin cần thiết từ báo điện tử thì đã có tivi, đài phát thanh, đài (loa)
phường, đừng lo.
Nhìn xa trông rộng là phải thế, hihi.
Nguyễn Thông/ thongcao blog
Nhận xét