3155. Thôi đành chịu ngu - Thơ Vũ Đình Mai
Thôi
đành chịu ngu
Chán vạn lần
nghe đi nghe lại
Từ miệng những
ông bà tiến sĩ giáo sư
Nhưng là đứa
quá ngu
Vẫn không hiểu
bản sắc
dân tộc mình là cái chi chi cả.
Đây, những
dòng quảng bá
của Nhị vị đại nhân
(trên tạp chí to nhất nước)
Có ai hiểu
được
xin chỉ dạy
giùm:
Đó là năng lực chế ngự thiên nhiên
Là tư duy độc lập sáng tạo chống ngoại xâm
Với tinh thần yêu nước, ý chí tự cường
Là ý thức cố kết cộng đồng
Lòng nhân ái khoan dung
Trọng nghĩa tình đạo lý
Khiêm tốn cần cù giản dị
Trọng dân, đề cao dân
Tất cả tạo thành cốt cách dân tộc Việt*.
A men!
Mình trọng
mình,
mình đề cao mình
Nghe hay ra
phết!
Dân tộc mình
thích tự sướng he?
Còn những điều
gọi là “đúng quá đi”
Nhưng có phải
chỉ riêng mình mới có?
Các
dân tộc từ Âu sang Á,
từ Mỹ sang Phi
Họ không có
những điều vừa kể?
Hay họ đang
còn là bầy khỉ
chưa thành người như chúng ta?
Lạy Chúa, lạy
Trời, lạy thánh Ala
Nếu đem điều
này ra khoe với nước ngoài
Con sẽ bị coi
là một tên mọi rợ
Hoặc một kẻ
tâm thần ấm ớ
Mù tịt với
xung quanh, chẳng biết
đến tháng
ngày
Sống dưới mái
nhà chung Trái đất bé tẹo này
Dân tộc nào
cũng khi vui thì cười,
khi buồn thì khóc
Cũng hoan hỷ
trước mặt trời mới mọc
Cũng quấn quýt
vợ chồng
Cũng quyết
chống ngoại xâm
Cũng nồng nàn
yêu nước
Coi tham nhũng
độc tài là tội ác
Dân chủ tự do
được tôn trọng hàng đầu
Biết chiến
tranh là tột đỉnh thương đau
Biết thông cảm
chở che người tàn tật
Thương kẻ hát
rong, thương người hành khất
Các cô gái dậy
thì xinh hơn những bà già
Thích xài đồ
của Samsung, Honda
hơn những đồ Tầu nhái
Họ thua mình điều gì
mà làm nên văn minh nhân
loại
Còn mình thì
không?
Nếu cứ nói
thật lòng
Mình
thua kém nhiều dân tộc khác
Thì
khối bác bổ vào cho ăn tát
Thôi
đành chịu ngu.
-----
*Trích gần như nguyên văn bài
của GS Đinh Xuân Lâm-ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn ĐH Quốc gia Hà Nội và PGS
TS Bùi Đình Phụng-Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh, đăng trên tạp chí
Cộng sản số 62 năm 2004.
Nhận xét