2160.Món quà quý từ Thủ đô
Món quà quý từ Thủ đô
Bìa sách tái bản của NTT, Ảnh: ND |
Gần đây, mình nhận được một món quà quý từ Thủ đô - tập thơ "Lục bát dâng tặng người xưa" của Đồng Thị Chúc (gửi qua Bưu điện). Thực lòng cảm động lắm, nhưng không biết bày tỏ bằng cách nào ngoài viết trên email: "Cảm ơn chị Chúc rất nhiểu!". Cứ ngẫm đi ngẫm lại, thấy nói như thế dù thực lòng nhưng vẫn bị lẫn lộn với những câu sáo mòn xưa nay người ta vẫn nói, thành ra trong lòng chưa thôi áy náy.
Một hôm vào trang Nguyễn Trọng Tạo thấy có bài: "TÁI BẢN “LỤC BÁT DÂNG TẶNG
NGƯỜI XƯA” - giới thiệu tập thơ được tái bản có bổ sung. Thế là mượn Nguyễn Trọng Tạo đưa lên trang blog này để thể hiện sự tri ân của mình với tác giả Thơ.
Lời đề tặng của Tác giả tập thơ |
NTT viết: Đầu tháng 9. 2013, nhà thơ Đồng Thi Chúc đã cho tái
bản (có bổ sung) tập thơ “LỤC BÁT DÂNG TẶNG NGƯỜI XƯA” – Nxb Hội Nhà Văn. Những
bài thơ lục bát mới được bổ sung vào tập thơ với mẫu bìa mới đã làm cho tập thơ
dày dặn và phong phú hơn về nội dung, khẳng định một người thơ nhuần nhuyễn và
đắm mê thể thơ lục bát truyền thống.
Một cuộc hội ngộ của các bạn thơ chúc mừng tác giả ngày
ra mắt đã được tổ chức tại Hà Nội. Nhiều nhà thơ đã đến dự: Vân Long, Trần
Nhương, Bùi Kim Anh, Vân Đình Hùng, NTT… Đặc biệt là sự có mặt của anh Hồng
Minh, một người yêu thơ Đồng Thị Chúc, từ Bắc Ninh về giữa ngày mưa tầm tã…
Dưới đây là một số bài thơ lục bát mới của Đồng Thị Chúc:
CẦU NẮNG
Viết trong ngày ra mắt tập Lục Bát…
giữa lúc mưa tầm tã
giữa lúc mưa tầm tã
Trời
đừng mưa nữa trời ơi
Trời làm ướt áo bao người tôi thương
Những người trải nặng gió sương
Chỉ còn một chút vấn vương với đời .
Một lần xin một lần thôi
Trời cho gọi nắng hanh phơi áo người.
Trời làm ướt áo bao người tôi thương
Những người trải nặng gió sương
Chỉ còn một chút vấn vương với đời .
Một lần xin một lần thôi
Trời cho gọi nắng hanh phơi áo người.
9g00,
05- 9- 2013
MỐI QUÊ
Thân tặng Văn Đức đang sinh sống
ở CHLB ĐỨC
ở CHLB ĐỨC
Tung
hoành khắp chốn khắp nơi
Vẫn còn nhớ đến cả thời chõng tre (*)
Vẫn còn nghe được tiếng ve
Vẫn còn thấm vị bát chè nước xanh .
Vẫn còn nhớ đến cả thời chõng tre (*)
Vẫn còn nghe được tiếng ve
Vẫn còn thấm vị bát chè nước xanh .
Sống
trong trăm mối tơ mành
Mối Quê, Người vẫn để dành dâng Quê .
Mối Quê, Người vẫn để dành dâng Quê .
04-
12- 2012
_______
(*) Chữ in nghiêng là ý thơ của VĐ
.
_______
(*) Chữ in nghiêng là ý thơ của VĐ
.
LỖI LẦM
Chỉ
vì tay giở nhầm trang
Nên giờ em chịu muôn vàn đắng cay
Trời thì cao đất thì dầy
Kêu đâu thấu được nỗi này, ngoài em .
Nên giờ em chịu muôn vàn đắng cay
Trời thì cao đất thì dầy
Kêu đâu thấu được nỗi này, ngoài em .
Muốn
ăn sung rụng: ngồi thềm
Em tìm sung rụng khắp triền núi non .
Mải đi tìm mặt trời con
Thấy vành trăng khuyết ngỡ tròn, lạ thay .
Sương mù lại tưởng mưa rây
Đang đem khăn đội lại bày nón che .
Mò thuyền dưới đáy lòng khe
Gặp cây gỗ mục sắt se nỗi lòng .
Những mơ lặng bể mênh mông
Nào hay đen bạc bão giông tình người
Quặn đau thấy cảnh nghịch đời
Dòng sông quặt ngược ngọn đồi quay ngang .
Em tìm sung rụng khắp triền núi non .
Mải đi tìm mặt trời con
Thấy vành trăng khuyết ngỡ tròn, lạ thay .
Sương mù lại tưởng mưa rây
Đang đem khăn đội lại bày nón che .
Mò thuyền dưới đáy lòng khe
Gặp cây gỗ mục sắt se nỗi lòng .
Những mơ lặng bể mênh mông
Nào hay đen bạc bão giông tình người
Quặn đau thấy cảnh nghịch đời
Dòng sông quặt ngược ngọn đồi quay ngang .
Mỗi
lầm lỗi mỗi bàng hoàng
Nhận ra lọn tóc bạc ngang mái đầu .
Nhận ra lọn tóc bạc ngang mái đầu .
8-1990
.
.
NGƯỜI XƯA
Tặng người xưa
Người
xưa ánh mắt lung linh
Người xưa cái dáng cái hình mảnh mai
Người xưa mái tóc thật dài
Người xưa đỏ mặt khi ai nhìn mình
Người xưa tình đến chung tình
Đã yêu đổ quán xiêu đình vẫn yêu .
Người xưa nết ở phải điều
Nói lời nhỏ nhẹ làm nhiều người thương
Người xưa đâu quản gió sương
Trong nghèo đói biết tìm đường ấm no
Người xưa không nghĩ đắn đo
Thật tâm chia sẻ chẳng lo đáp đền
Người xưa cũng chẳng thể quên
Lơi răn dạy- bậc Thánh hiền ngày xưa .
Người xưa cái dáng cái hình mảnh mai
Người xưa mái tóc thật dài
Người xưa đỏ mặt khi ai nhìn mình
Người xưa tình đến chung tình
Đã yêu đổ quán xiêu đình vẫn yêu .
Người xưa nết ở phải điều
Nói lời nhỏ nhẹ làm nhiều người thương
Người xưa đâu quản gió sương
Trong nghèo đói biết tìm đường ấm no
Người xưa không nghĩ đắn đo
Thật tâm chia sẻ chẳng lo đáp đền
Người xưa cũng chẳng thể quên
Lơi răn dạy- bậc Thánh hiền ngày xưa .
Bây
giờ tìm bóng người xưa
Gặp mênh mông chỉ gặp thừa mênh mông .
Gặp mênh mông chỉ gặp thừa mênh mông .
2003-
2011
Trái sang: Vân Long, Đồng Thị Chúc, Hồng Minh, NTT, Bùi Kim Anh, Trần Nhương – Ảnh: Vân Đình Hùng. |
ĐỒNG THỊ CHÚC Sinh năm 1944 tại xã Cao Xá, huyện Tân Yên, Bắc
Giang.
Tốt nghiệp kỹ sư
điện tại Trường Đại học Công nghiệp Kim
Sách, thủ đô Bình
Nhưỡng, CHDCND Triều Tiên 11-1971.
Từng phục vụ trong
quân đội – Trung đoàn 259 Bộ Tư lệnh
Công binh. Sau đó
công tác tại Viện Đo lường Quốc gia.
Tốt nghiệp lớp viết
văn do Hội LHVHNT Hà Nội đào tạo 1990.
Đã xuất bản: Thi
phẩm Gót chân trần – Thanh Niên, 1992;
Lục bát dâng tặng
người xưa – Hội Nhà văn 2011, tái bản 2013.
Nguồn: Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo
Nhận xét